Đôi mắt của cung hoàng đạo này ẩn chứa những điều bí ẩn mà khó ai có thể hiểu nỗi. Ánh mắt của họ có thể linh hoạt, biến hóa và đôi lúc ánh nhìn đan xen mông lung, đượm buồn. Ánh mắt khiến cho người đối diện cảm thấy khó đoán, không biết cảm xúc hay suy nghĩ của cung hoàng đạo thế nào. TOP 12: Xử Nữ - Đôi mắt kín đáo, lạnh lùng
Hãy cùng chúng tôi xem tướng mắt đàn ông trong bài viết này nhé! Tướng của đàn ông thể hiện qua đôi mắt. - Bạn nên chọn những người có đôi mắt sáng (sáng trong hay sáng xanh), lòng đen trắng phải thật rõ ràng, lòng đen phải có nhiều hơn lòng trắng, tướng mắt trông
Dưới đây là 6 thần tượng hàng đầu Hàn Quốc có đôi mắt "âm dương" mà thậm chí người hâm mộ không để ý đến. 1. V ( BTS) Trên thực tế, chàng ca sĩ điển trai của BTS là nhân vật đầu tiên chúng tôi nghĩ tới. Anh ấy có đôi mắt tuyệt đẹp và luôn gây ấn tượng với
Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Edit Ngân NhiLuxury Garden Khu vườn thượng hạng là một thương hiệu hoa cao cấp với những ý tưởng sáng tạo đặc biệt, thứ bọn họ bán được không chỉ là hoa tươi, mà còn kèm theo đó là những câu chuyện xưa khiến cho người ta phải suy tươi do Luxury Garden cung cấp có giá không hề rẻ, nhưng mỗi sản phẩm được bán ra đều được mọi người săn lùng ráo nay, Luxury Garden đăng Weibo với nội dung “Các bạn thử đoán xem ai sẽ trở thành người đại diện của Luxury Garden?”Bọn họ không trực tiếp công bố người đại diện mà chỉ đăng hai tấm hình, một hình chụp với tư thế nghiêng đầu, hoa tươi che mất đôi mắt và đôi môi của cô gái, chỉ để lộ cái mũi cao thứ hai là cô gái nằm trong biển hoa, một cánh tay cô đặt lên che mắt, một bông hoa tươi che đi cái mũi của cô, chỉ để lộ đôi môi nhỏ sáng của hai bức ảnh đều hơi mờ, nhìn không rõ người trong ảnh là ai, đã thế lại còn có hoa che đi nên càng khó đoán ảnh vừa được đăng lên đã khiến dân mạng xôn xao bàn luận.“Tôi cực thích mua hoa ở Luxury Garden, tò mò quá, không biết ai là người đại diện nhỉ? Hai tấm ảnh này có phải chụp cùng một người không thế?”“Tôi lại cảm thấy hai tấm hình là chụp hai người khác nhau cơ, nói không chừng sẽ có hai người đại diện đấy.”“Giỏi thật, mặt bị che hết cả rồi mà vẫn nhìn ra là hai người sao? Bái phục bái phục!”“một nhãn hàng sao có thể có hai người đại diện được chứ? Tôi đảm bảo cả hai tấm ảnh đều cùng một người thôi, nhưng mà giấu ghê quá, chẳng nhìn ra chút manh mối nào.”Mọi người một mực suy đoán xem ai là người đại diện? Liệu là một hay hai người? Còn Luxury Garden vẫn chỉ giữ im đến khi tin tức này đủ hot, nhãn hàng mới chính thức công thật là có đến hai người đại diện, một là Diệp Tuệ, người còn lại là Bùi tin này được công bố, dân mạng lại bùng nổ, chuyện nhãn hàng có hai người đại diện thì không có gì lạ, nhưng nếu một người là Bùi Ninh, một người là Diệp Tuệ thì đúng là thú vị sao thì Bùi Ninh và Diệp Tuệ cũng có chút vướng mắc, hai người đã từng đọ sức với nhau cả ở trên thảm đỏ lẫn khả năng diễn xuất, bây giờ lại còn cùng trở thành người đại diện cho một nhãn hiệu cao đáng nhắc tới chính là, Bùi Ninh lần nào cũng thua Diệp cũ còn chưa trả được thì thù mới đã đến, lần này mà hai cô gái không đấu đá nhau một trận ra hồn thì thật có lỗi với lưu lượng của của Bùi Ninh và fan của Diệp Tuệ cũng chẳng ưa gì nhau, dưới bình luận chỉ thấy fan của hai nhà cãi qua cãi lại, mới mấy phút đồng hồ mà đã lên tới mấy chục ngàn bình luận.“Tuệ Tuệ lại tiếp tục pk với Bùi Ninh, mà Tuệ Tuệ đã thắng nhiều lần quá rồi, chúng tôi chẳng việc quái gì phải sợ hết.”“Bùi Ninh đã từng quay quảng cáo cho rất nhiều thương hiệu lớn nhé, Diệp Tuệ thì sao? đã từng quay cái gì rồi? Thắng được mới là lạ đấy.”“Diệp Tuệ chỉ cần dựa vào gương mặt là cũng đủ thắng được Bùi Ninh rồi nhé, biểu hiện của cô ấy cũng cực tốt, mỗi góc máy đều không thể chê được điểm nào, có cần tôi đăng mấy tấm hình xấu xí của Bùi Ninh lên cho mấy người rửa mắt không?”“Diệp Tuệ đẹp? Diệp Tuệ biểu hiện tốt? Bà mày nhổ vào nhé, Bùi Ninh chỉ cần dùng một ngón út thôi cũng đủ để nghiền nát Diệp Tuệ không còn một vụn xương rồi!”Có thể nói là, từ sau khi Luxury Garden công bố hai người đại diện, trên mạng đã nổi lên một cuộc chiến gió tanh mưa cả mọi người đều mong chờ được xem quảng cáo của hai người, Diệp Tuệ và Bùi Ninh là người đại diện do nhãn hàng chỉ định, việc quay quảng cáo, trang điểm thế nào, nội dung hình thức ra sao cũng sẽ do phía nhãn hàng chịu trách nhiệm lên ý giờ Diệp Tuệ và Bùi Ninh coi như đang đứng ngang hàng với nhau, đến lúc đó để xem người nào phù hợp với hình ảnh của nhãn hàng hơn, mọi người ai cũng mỏi mắt mong gửi xe của Hoa lý nhắc nhở Bùi Ninh, mấy ngày nữa cô ta sẽ quay quảng cáo cho Luxury Garden, nhất định phải chuẩn bị thật tốt. Bùi Ninh vừa nghe vừa thờ ơ đáp vì trong đầu cô ta chỉ một mực nghĩ rằng, Luxury Garden sao lại muốn cô ta và Diệp Tuệ cùng làm người đại diện cho bọn họ?Kể từ khi biết chuyện này, Bùi Ninh tức đến run người, sao Diệp Tuệ có thể trở thành người đại diện được? cô ta là ngôi sao quốc tế, còn Diệp Tuệ ở trên thị trường quốc tế còn chẳng hé ra được một cái bắt đầu từ khi nào mà Diệp Tuệ lại bắt đầu chạy ngang hàng với cô ta rồi?Từ lần ở thảm đỏ, rồi đến trận so tài diễn xuất, cô ta đều bị Diệp Tuệ đánh bại, nếu lần này việc quay quảng cáo cũng không bằng Diệp Tuệ thì cô ta làm gì còn đất dung thân trong cái giới này nữa?Bùi Ninh xong việc đi về vẫn ngồi trong xe, chỉ nghĩ mãi về chuyện này, mãi vẫn không khởi động xe rời đi được, càng nghĩ càng thấy tức điên lúc lâu sau, Bùi Ninh hít sâu một hơi, cố gắng kìm xuống lửa giận, chuẩn bị rời khỏi Hoa này, phía sau Bùi Ninh có một chiếc xe chạy nhanh tới, lướt qua xe cô ta rồi dừng lại cách đó không Ninh lơ đãng liếc nhìn cái xe kia một cái, rồi nhanh chóng cố định tầm mắt ở đó luôn, vẻ mặt trở nên phức ta nhớ rất rõ, đó là xe của Thẩm trước cô ta vẫn luôn muốn dựa dẫm vào Thẩm tổng, nhưng lúc cô ta quyến rũ Thẩm tổng thì Thẩm tổng lại làm ngơ như không nhìn thấy cô ta, trong mắt không hề có cô dù Thẩm tổng rất đẹp trai, địa vị lại lớn mạnh, nhưng cô ta vẫn bị sự lạnh lùng vô tình của Thẩm tổng làm tổn thương, không dám tiếp tục tới tìm Thẩm tổng Ninh yên lặng quan sát Thẩm tổng, anh xuống xe trước, sau đó đi vòng sang phía bên kia mở cửa xe đôi chân thon dài đặt xuống mặt đất, một người phụ nữ đội mũ kín bước xuống xe, Thẩm tổng nói chuyện với người ấy mấy câu rồi mới đóng cửa xe màn này lọt vào tầm mắt Bùi Ninh rất rõ ràng, cô ta cực kỳ khiếp sợ, Thẩm tổng thế mà lại đi cùng một người phụ nữ!Người đó là ai?Chưa từng có một tin đồn nào nói là Thẩm tổng có bạn gái, xem ra bạn gái của Thẩm tổng được anh bảo vệ rất dáng vẻ của anh thì có thể thấy là anh rất quan tâm chăm lo cho bạn gái dù Bùi Ninh bị Thẩm tổng từ chối, nhưng cô ta là người cực kỳ quan trọng thắng thua. rõ ràng Thẩm tổng chẳng hề có một chút dao động với sự quyến rũ của cô ta cơ mà, thật sự nghĩ mãi không ra, một người đàn ông không ham mê nữ sắc như vậy rốt cuộc sẽ thích kiểu phụ nữ như thế nào?Bùi Ninh không cam lòng, so với người phụ nữ kia thì cô ta thua kém ở điểm nào chứ? cô ta nhất định phải biết được người phụ nữ ấy là ai?Bùi Ninh nhìn thật kĩ người phụ nữ đứng bên cạnh Thẩm Thuật, cô ấy đội mũ, kéo vành mũ xuống rất thấp, ngũ quan bị che đi hơn dù vậy Bùi Ninh vẫn có thể nhìn ra được là làn da cô ấy rất đẹp, mịn màng trắng Ninh ghen tỵ cúi đầu nhìn da mình, bình thường làn da cô ta vẫn được mọi người khen ngợi nhiều, nhưng nếu đem ra so sánh với người phụ nữ kia thì da cô ta vẫn tối màu hơn một lạ hơn chính là, mặc dù Bùi Ninh không thấy rõ mặt người kia, nhưng cô ta lại cảm thấy người phụ nữ này nhìn rất hẳn là cô ta cũng biết người đó rồi. cô ấy là minh tinh sao? Hay là nhân viên của mình? Bùi Ninh cẩn thận suy nghĩ, nhưng vẫn không nhớ ra nổi rốt cuộc đó là thấy Thẩm Thuật và người phụ nữ kia sắp đi xa rồi, Bùi Ninh mới nhận ra cảm giác quen thuộc ấy từ đâu mà đến, bây giờ cô ta phải tự mình nhìn xem rốt cuộc thì người phụ nữ kia là tránh cho Thẩm tổng phát hiện ra, Bùi Ninh khó có lúc nhẫn nại như thế này, cô ta ngồi trong xe rất lâu, chờ bọn họ đi cách mình một đoạn rồi thì mới xuống xe bám Ninh đi theo sau Thẩm Thuật và Diệp Tuệ, hai người không phát hiện ra, anh và cô đi tới trước thang máy Ninh không dám lại gần quá, chỉ dám đứng ở sau bức tường, tiếp tục yên lặng quan sát, cô ta trông thấy người phụ nữ bên cạnh Thẩm tổng bỗng nhiên dừng phụ nữ liếc nhìn cà vạt của Thẩm tổng một cái, hình như không hài lòng lắm, cô ấy xoay người mặt đối mặt với Thẩm tổng, sau đó giơ tay lên nhẹ nhàng sửa sang lại cà vạt cho Thẩm tổng thì đưa tay ra kéo thấp vành mũ cô gái xuống, hai người nhìn nhau cười rồi đi vào thang khi bọn họ đi rồi, Bùi Ninh hoàn toàn ngây người, khiếp sợ đứng yên tại chỗ, tuy chỉ có mấy giây nhưng cô ta đã kịp nhìn rõ mặt của người phụ nữ phụ nữ của Thẩm tổng, thế mà lại là Diệp Tuệ!Bùi Ninh chắc chắn mình không nhìn nhầm, vì Diệp Tuệ rất đẹp, nhất là đôi mắt, mặc dù đã bị cái mũ che đi nhiều, nhưng nhìn vẫn rất thần Ninh nắm chặt tay lại thành nắm đấm, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, cô ta không thể tin được, tại sao lại là Diệp Tuệ? Thẩm tổng sao lại thích Diệp Tuệ được?Chả trách mà cô ta cứ thấy người phụ nữ kia nhìn quen, chả trách mà nhìn từ phía sau thôi cô ta đã cảm thấy người phụ nữ kia rất đẹp, thế mà lại đúng là Diệp Tuệ, người cô ta ghét nhất!Liên tiếp những nghi vấn hiện lên trong đầu Bùi Ninh, mặc dù cô ta vẫn muốn phủ nhận, nhưng hình ảnh vừa rồi đã quá rõ vậy cô ta vẫn không muốn tin chuyện này là thật, Diệp Tuệ làm sao có thể là bạn gái của tổng giám đốc Hoa Thụy được?không tin, cô ta nhất định phải xác nhận lại một lần nữa mới được!Bùi Ninh lập tức đi vào thang máy khác, nhanh chóng bấm chọn tầng cao nhất, cô ta nhìn chằm chằm vào số hiển thị, miệng lẩm bẩm nhanh lên nào nhanh lên nào…cô ta sợ nếu chậm một bước thì sẽ không theo kịp hai người cùng cũng lên đến tầng cao nhất, cửa thang máy mở ra, Bùi Ninh lao ngay ra ngoài, nhìn xung quanh một lượt, trông thấy bóng dáng của Thẩm tổng và Diệp ta càng nhìn kĩ càng cảm thấy bóng lưng này chính là Diệp Tuệ, liền nhấc chân chuẩn bị đuổi lúc này thì sau lưng cô ta bỗng vang lên một giọng nói “Bùi Ninh, cô ở đây làm gì?”Bùi Ninh dừng bước, quay sang nhìn, người gọi cô ta là Vương Xuyên, Bùi Ninh hít sâu một hơi, nói “Tôi tìm Thẩm tổng có chút việc.”Vương Xuyên nhìn Bùi Ninh rồi lại nhìn Thẩm Thuật và Diệp Tuệ ở phía xa, trong lòng anh đã đoán ra được tâm tư của cô ta rồi, anh nói “Thẩm tổng sẽ không gặp cô đâu.”Bùi Ninh lại nhìn về phía Thẩm Thuật, hai người họ đã đi mất rồi, cô ta chắc chắn không đuổi kịp. Bùi Ninh cực kỳ tức giận, cô ta nhìn Vương Xuyên, nói “Thẩm tổng với Diệp Tuệ có phải…”Vương Xuyên sửng sốt, sau đó nghiêm mặt nói “Bùi Ninh, chuyện của Thẩm tổng cô cũng dám xen vào ư?”anh cảnh cáo “cô đừng quên, cô chỉ là một nghệ sỹ của Hoa Thụy thôi, tất cả tài nguyên của cô đều do Hoa Thụy mang đến cho.”Bùi Ninh không nói gì, nhưng cô ta biết những gì Vương Xuyên nói đều đúng Xuyên nói một câu cuối cùng “Nếu cô dám tiết lộ ra bên ngoài những chuyện không nên nói, thì cô nên biết hậu quả sẽ là gì.”Ngụ ý là, nếu Bùi Ninh nói cho người ngoài biết Diệp Tuệ là bà chủ của Hoa Thụy thì Hoa Thụy sẽ không cho cô ta thêm bất cứ một tài nguyên nào Thụy có thể đưa một nghệ sỹ lên đến đỉnh cao, nhưng cũng có thể đẩy một nghệ sỹ xuống hố sâu thăm Ninh tự biết nặng nhẹ, cô ta cắn răng nói “Tôi biết rồi.”cô ta đi vào thang máy, cô ta biết, cho dù mình có xác nhận bao nhiêu lần đi chăng nữa thì người phụ nữ bên cạnh Thẩm tổng vẫn là Diệp Tuệ cảnh cáo của Vương Xuyên dường như vẫn còn văng vẳng bên tai cô, cô ta chỉ là một diễn viên, còn Diệp Tuệ là bà chủ Hoa Thụy, trong lòng cô ta có khó chịu thế nào thì cô ta cũng không dám động tới Diệp đông là mùa của quả cherry, Diệp Tuệ mua tận mấy thùng cherry về nhà để ở góc phòng tối, Thẩm Thuật và Diệp Tuệ kết thúc công việc về nhà, hai người ngồi trên salon vừa xem TV vừa ăn Thuật chẳng có chút hứng thú nào với cái TV cả, nhưng anh thích được ở cùng Diệp Tuệ ngồi trên salon ăn hết quả cherry này đến quả cherry khác, bầu không khí đang rất ôn hòa, cho đến khi phim chiếu đến cảnh hôn, nam nữ chính hôn nhau rất mãnh khách trở nên yên tĩnh trong nháy mắt, động tác của cả hai cũng ngừng Diệp Tuệ quay đầu nhìn Thẩm Thuật thì thấy anh cũng đang nhìn cô, cô cầm lấy một quả cherry bỏ vào miệng anh, ngoắc tay với anh nói “anh lại đây.”Thẩm Thuật giật mình, quả cherry vẫn còn ở trong miệng chưa cắn đổ người tiến lại gần Diệp Tuệ, cô chậm rãi chu môi ra, nghịch ngợm muốn cắn một miếng cherry của tác của cô không được thuần thục cho lắm, nhào tới kiểu gì mà cherry thì không cắn được, người thì lảo đảo tí thì ngã xuống Tuệ căng cứng người, tay không tự chủ được mà chống ra sau để giữ thăng ngờ lại nghe thấy “Bụp” một tiếng, cả bàn tay cô đè thẳng lên cái điều khiển TV, các phím bấm nhô lên đâm vào bàn tay cô, chẳng khác gì được mát xa một trận, cảm giác các huyệt trên bàn tay cũng được giãn ra Tuệ không muốn phá hỏng cảnh đẹp, cô nhíu mày nhịn đau, làm bộ bình thản nhấc tay ra chỗ khác, lén lút chống lên ghế đau quá đi lúc đó thì phím tắt của điều khiển cũng bị cô đè vào, màn hình TV biến thành màu đen, nhạc quảng cáo cũng dừng trong nháy khách bỗng chìm trong bóng tối, ngọn đèn nhỏ ở góc phòng cách đó không xa đã trở thành nguồn sáng duy Tuệ dựa người về sau, Thẩm Thuật lại hướng người về trước, quả cherry bị đè lại giữa môi hai Thuật tưởng là sẽ được hôn, nhưng mở mắt ra lại phát hiện trên môi Diệp Tuệ có một vết đỏ ngẩn người, dè dặt hỏi “anh cắn vào môi em à?”Diệp Tuệ câm nín “…”Thấy cô không nói gì, anh càng nghĩ môi của cô bị thế kia là do mình cắn, liền hoảng loạn hỏi “Em đau không? Đau chỗ nào?”Diệp Tuệ ngượng quá không nói nên lời, không phải như anh nghĩ đâu!Bị Thẩm Thuật dò hỏi một hồi, Diệp Tuệ mới bình tĩnh lại, giơ tay muốn lau vết nước quả cherry trên môi đi, nhưng chưa kịp lau thì giọt nước đã chảy xuống khóe miệng.“Thẩm Thuật.” cô nói, “Máu của em không phải màu đen mà.”Nước cherry chảy dọc xuống cằm cô, dừng lại trên cái cổ trắng nõn, để lại một hình ảnh rất thu hút thị giác, tựa như đang mời Thuật nhìn Diệp Tuệ mấy giây, yết hầu lay động trên dưới, anh rũ mắt xuống, nói ra một câu kinh thiên động địa “Để anh lau cho em nhé?”Đây là ý gì? hiện trường phạm tội lúc này không có giấy ăn, chỉ có cô và Thẩm Thuật…Diệp Tuệ miên man suy nghĩ, cô cảm thấy suy nghĩ của mình thật đen chí cô còn đang muốn làm chuyện xấu nữa được không được, Diệp Tuệ lắc đầu, vừa rồi cô mới thử muốn trêu ghẹo anh một tí thôi mà đã để lại bóng ma trong lòng rồi. sự thật chứng minh, chỉ cần cô có ý đồ làm chuyện xấu là sẽ không bao giờ có kết quả Thuật chợt nghiêng đầu ghé lại gần, môi anh nhẹ nhàng chạm vào khóe môi mới vậy thôi mà anh đã cảm thấy mình mất trí luôn rồi, tim đập rộn ràng, dường như có thể xuyên qua xương cốt mà truyền tới tai đang làm gì vậy? Hay nói cách khác là, tiếp theo anh muốn làm gì?Đầu óc Thẩm Thuật trở nên trống rỗng, trong đôi mắt chỉ còn lại hình bóng của Diệp Tuệ, ngay đến chính anh cũng không biết là mình đang nghĩ gì đã gắn vào cung rồi, không tiếp tục cũng không Thuật kéo dài nụ hôn, môi anh nhẹ nhàng xẹt qua khóe môi cô, cứ hôn nhẹ từng cái từng cái, lau sạch vết nước cherry trăng hôm nay rất đẹp, đèn trong phòng mờ mờ, không gian yên tĩnh, nơi này chỉ có hai người họ, điều kiện thuận lợi quá rồi đúng không?thật ra thì Thẩm Thuật không có suy nghĩ gì khác, anh chỉ muốn tranh thủ lúc này để phát huy khả năng một chút ngờ chỉ thế mà cũng đủ khiến cho Diệp Tuệ căng thẳng muốn bùng nổ luôn, có khi phải gọi cả xe cứu hỏa tới giúp cô dập lửa cũng tay anh khẽ vuốt ve gương mặt cô, cảm nhận được nhiệt độ nóng bừng, làn da cô trơn mịn nhẵn nhụi làm tai anh nóng rực cả như một màn dạo đầu hoàn hấp của anh dần trở nên nặng nề, anh chậm chạp hôn xuống cái cổ tuyệt đẹp của cô, nơi này cũng rất nóng, giống như có thể sưởi ấm đêm đông dài đằng tác của anh dừng lại một chút, trong buổi tối lạnh lẽo, nhiệt độ cơ thể Diệp Tuệ bỗng tăng vọt, mặt cô ửng đỏ, hơi nóng bốc sang hai tai, hơi thở có phần rối cô đặt trên salon, người cũng dán chặt vào ghế, nhưng cơ thể cứ không chịu nghe lời, ngay cả từng sợi tóc trên đầu cũng như đang thẹn nụ hôn vẫn đáp xuống không dứt, dịu dàng trước sau như Tuệ giơ tay giữ chặt vai Thẩm Thuật, lời nói không được mạch lạc, lắp bắp mãi cũng chỉ phun ra được mấy chữ “Em em em…”anh dừng lại đi! Em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng mà!
Văn án 1 Nữ phụ ác độc trong truyện bởi vì gương mặt có vài phần tương tự như nữ chính nên bị nam chính xem như thế thân. Nhưng bạch nguyệt quang quá chiếu sáng nên nữ phụ thật ra cũng không vớt được chỗ tốt nào, nam chính lúc nào cũng mang thái độ ỡm ờ, lúc gần lúc xa. Vì quá bức thiết tiếp cận nam chính, nữ phụ quyết định kết hôn với chú ba của hắn - Thẩm Thuật, người có mệnh khắc thê. Lúc Diệp Tuệ xuyên vào nhân vật nữ phụ này, cô ta đang chuẩn bị ly hôn với Thẩm Thuật. Diệp Tuệ nhìn những hồn ma đang bay, bay, bay ~ nhưng chỉ cần vừa tới gần Thẩm Thuật, chúng sẽ biến mất. Thẩm Thuật đang chuẩn bị ly hôn, lúc này vừa về đến nhà, vừa mở cửa ra, bà xã đột nhiên ôm lấy đùi anh “không ly hôn, đánh chết em cũng không ly hôn.” Thẩm Thuật “……” Người bên ngoài đều đồn rằng Diệp Tuệ vượng phu, từ khi cô gả cho Thẩm Thuật, ma bệnh Thẩm Thuật tránh thoát kiếp nạn sẽ chết vào năm ba mươi tuổi, phế vật Thẩm Thuật trở thành người đàn ông trị giá chục tỷ. Diệp Tuệ thiếu chút nữa tin cô là người có mệnh vượng phu, thẳng đến khi cô chậm rãi nhận thấy được, ông xã của cô không gì không làm được. Trong nhà càng ngày càng có tiền, lá trà trong hộp để nhâm nhi trong phòng khách là trà cổ có giá trên trời, bình hoa mô phỏng bình hoa thời đường thật ra là hàng chính phẩm… Cuối cùng, cô phát hiện ông xã Thẩm Thuật nhà cô lại là một tỷ phú ẩn danh cực kì có tiền! Văn án 2 Người khô khan không biết gallant như Thẩm Thuật đột nhiên phát hiện bà xã nhỏ hơn anh bảy tuổi đãthay đổi, công nhiên ôm cánh tay anh, lúc ăn cơm luôn tìm cách ngồi sát gần anh, buổi tối trộm chạy đến phòng anh để hôn anh… anh đã bổ não quá nhiều =_ Thẩm Thuật cảm thấy bọn họ cần thiết trở thành vơ chồng thật sự “Có phải chúng ta nên……” Tiến thêm một bước xa hơn nữa. Diệp Tuệ đã không còn cần sợ ma, không cần tiếp tục hút dương khí, không ngừng gật đầu “Đúng là nên đến lúc ly hôn rôi.” Thẩm Thuật “???” Tất cả những bóng ma, oán quỷ trong truyện xuất hiện chỉ là cameo có tác dụng bổ trợ cho thúc đẩy tình cảm của nam và nữ chính. Đều là những bạn ma’ cực đáng yêu, nội dung không kinh dị, khôngkhủng bố. Chủ yếu hài hước. Nhân vật chính Diệp Tuệ, vai phụ Những nhân vật khác. Trích đoạn “Này cô bé phòng 1404, đừng chiến tranh lạnh với chồng cô như thế. Rủi ầm ĩ đến ly hôn thì không tốt đâu!” Diệp Tuệ lạnh cả người, rõ là lúc vào thang máy cô không nhìn thấy ai trong máy, vậy ai đang nói? Chẳng lẽ cô gặp quỷ? Diệp Tuệ run rẩy lấy điện thoại di động ra, muốn dùng màn hình điện thoại xem thử động tĩnh sau lưng. cô vừa mở khoá thì bên tai cô có luồng gió lạnh thổi qua, bên cạnh Diệp Tuệ có một cái đầu vươn đến “cô bé hiểu ý tôi ghê, tôi thích selfi nhất, giơ cao điện thoại lên một chút như vậy sẽ làm mặt tôi trông gọn gàng hơn.” “Tay run như vậy làm gì, tối ngày cứ lo giảm béo, đến cái điện thoại cũng cầm không xong.” Diệp Tuệ run rẩy nhìn theo thanh âm đang lầm bầm lầu bầu, thấy một cái tay, đang đỡ một cái đầu của bác gái đã tạo xong tư thế chờ chụp ảnh. Đừng hỏi cô vì sao bác gái kia lại phải dùng tay đỡ đầu, bởi vì đầu của bà ấy đã bị rơi ra khỏi cổ! Bác gái tuy nhìn đã già nhưng nhiệt tình không giảm Chúng ta cùng nói, cheer! tôi có mắt âm dương, toi co mat am duong, truyện tôi có mắt âm dương full, truyện đôi mắt âm dương full, Bệ Hạ Bất Thượng Triều, be ha bat thuong trieu, audio truyện, audiotruyen, audio truyện full, audio truyen full, doc truyen audio, đọc truyện audio, nghe doc truyen mp3, nghe đọc truyện mp3, nghe truyen audio, nghe truyện audio, nghe truyện ngôn tình, nghe truyen ngon tinh, radio truyen, radio truyện, truyen audio cv, truyện audio cv, truyen audio mp3, truyện audio mp3, truyen audio ngon tinh, nghe truyen ngon tinh, radio truyen, radio truyện, truyen audio cv, truyện audio cv, truyen audio mp3, truyen audio full, truyện audio full, truyện audio mp3, truyen audio ngon tinh, truyện audio ngôn tình, truyen audio online, truyện audio online, truyen audiocv, truyện audiocv, truyệnaudio, truyenaudio
Edit Ngân NhiBầu không khí cực kì yên tĩnh, sự gượng gạo chậm rãi vờn xung quanh hai người, Diệp Tuệ trông thấy phản ứng của Thẩm Thuật thì hỏi “Sao vậy?”Thẩm Thuật lắc đầu “không có gì.”Lá trà này tuy rất quý, nhưng chút tiền đó đối với Thẩm Thuật thì không là gì cả, ban đầu thì anh hơi ngạc nhiên, nhưng bây giờ thì không còn cảm giác gì Tuệ nghĩ là anh không muốn ăn, liền suy nghĩ một chút rồi gắp một miếng lên cho vào miệng, chậm rãi đó cô cố tình nói “không ăn thì tiếc lắm đó nha, hôm nay tài nấu nướng của em vượt xa bình thường luôn, thịt mềm mà không nát, hương trà lại ngào ngạt…”Diệp Tuệ vừa nói vừa liếc Thẩm Thuật, tỏ ý anh mau lại đây, mau ăn đi Thuật ngẩng đầu nhìn cô, thấy khóe miệng cô cong lên, ánh mắt nhìn không rõcảm xúc, giống như một con vật nhỏ tinh nghịch cô chậm rãi nhai nuốt, hai má phồng lên, mắt còn thỉnh thoảng liếc anh một cái, muốn quan sát xem phản ứng của anh thế mắt của Thẩm Thuật tỏ vẻ nghi ngờ, sao tự dưng hôm nay cô lại nấu ăn cho anhchứ?Tuy nghĩ vậy nhưng tay của anh lại thành thực hơn, theo bản năng nhận lấy đôi đũa mà Diệp Tuệ đưa tới, gắp một miếng thịt gà rồi bỏ vào Tuệ thấy hành động của Thẩm Thuật thì vui lắm, quả nhiên là anh đã mắc câu rồi, cô nhìn anh, vẻ mặt mong đợi hỏi “Hương vị thế nào?”Thẩm Thuật cắn một miếng, mùi thơm lập tức tràn ngập trong khoang miệng, bình thường anh cũng có đi tiệc tùng, mấy món ăn cao cấp trong nhà hàng đều đã từng ăn gà hương trà này, nói đúng ra thì không có gì đặc biệt Thuật liếc nhìn ngón tay Diệp Tuệ, ngón trỏ của cô có vết thương, chắc chắn là bị thương trong lúc nấu ăn rồi, vì da của cô trắng nên nhìn rất bắt rũ mắt xuống, ngón tay vô thức vuốt chiếc nói “Ngon lắm.”Diệp Tuệ vui sướng nghĩ Thẩm Thuật đúng là một người rất thành thật, cô đưa cả bát gà cho anh luôn, nói “Vậy thì anh ăn thêm miếng nữa đi.” Lại còn ra hiệu bằng ánh mắt cho anh, ý là anh cứ ăn từ từ, em không cướp của anh Thuật, người vừa tự đào hố chôn mình “…”một khi mà Diệp Tuệ đã hứng lên thì không ai kìm cô lại được, cô yên lặng nhìn anh, ánh mắt vừa căng thẳng vừa mong ánh mắt sáng rực của Diệp Tuệ, Thẩm Thuật không biết phải làm sao, anh yên lặng vài giây, khó khăn nói ra một chữ “…Được.”Thế là anh lại gắp một miếng thịt lên ăn, cho đến khi trong bát chỉ còn lại gần nửa chỗ thịt gà ban đầu thì mới đặt đũa kì nể mặt Diệp Tuệ thỏa mãn gật đầu, nhận được sự khẳng định của Thẩm Thuật, ý chí chiến đấu của cô cũng được khơi dậy nhiệt tình hơn bao giờ hết, cô hào phóng nói “Nếuanh thích thì sau này em sẽ thường xuyên nấu cho anh ăn.”Sau đó cô lại vỗ cái miếng bánh trà trị giá cả triệu bạc, phóng khoáng vô cùng “Tôm Long Tỉnh*, cánh gà hương trà…anh muốn ăn gì thì cứ việc chọn.”*Tôm Long Tỉnh Còn được gọi là tôm xào với trà Long Tỉnh, là đặc sản của thành phố Hàng Châu, tỉnh Chiết miệng của Thẩm Thuật khẽ giật một cái “…”Chị Nhâm nói với Diệp Tuệ là diễn viên đóng trong phim “Thế Tử” đã được xác định rồi, nam nữ chính là Thẩm Tu và Thường Huỳnh, Diệp Tuệ vai nữ phụ số 3, đất diễnkhông nhiều lắm.“Thế Tử” là bộ phim lấy trọng tâm là nam nhân, Thẩm Tu sẽ vào vai thế tử, Thường Huỳnh thì là tiểu thư nhà quan, hai người cùng nhau trải qua một mối tình rất sâu đậm nhưng cũng nhiều trắc Diệp Tuệ thì sao, cô sẽ đóng vai một công chúa điêu ngoa xảo quyệt, làm nền cho cặp nam nữ chính cực kì tốt khi vào đoàn làm phim, Diệp Tuệ phải đi chụp ảnh tạo hình nhân vật trước, trợ lý Tiểu Lưu cũng đi cùng Lưu nhận thấy dạo này Diệp Tuệ rất khác trước kia,cô không còn quá để tâm vào gương mặt của mình nữa, nhưng khí chất thì thảnh thơiyêu đời hơn rất chưa vào phòng trang điểm thì Diệp Tuệ trông thấy một cô gái mặc váy ngắn rất đẹp đang đứng ở hành lang, tóc đen da trắng môi có một chỗ không đúng lắm là trên mặt cô ấy dính chút máu, ánh mắt đờ đẫn nhìn người đến người đi trên hành Tuệ giật bắn mình, cơn buồn ngủ vì ngủ chưa đủ giấc đã hoàn toàn biến mất, côchắc chắn cô gái kia không phải là ma kia hình như cũng cảm nhận được ánh mắt của Diệp Tuệ nên chậm rãi quay đầu sang, một giây sau là hai người sẽ nhìn vào mắt nhau!Diệp Tuệ lập tức phản ứng kịp thời, vội vàng quay đầu đi để tránh không cho hai ánh mắt chạm nhau, sau đó yên lặng nhủ thầm trong lòng Dân giàu nước mạnh xã hội công bằng dân chủ văn minh…“Hôm nay cũng có đông nhân viên làm việc quá nhỉ.” Tiểu Lưu cảm thán, cô ấy dừngmột lúc rồi kinh ngạc thốt lên “A! Chị kia đẹp quá!”Diệp Tuệ sửng sốt nhìn Tiểu Lưu “Em có thể nhìn thấy sao…?”“Người xinh đẹp thế sao em lại không chú ý đến được chứ.” Tiểu Lưu gật đầu đáp, “Giống như chị ấy.”Diệp Tuệ xác định Tiểu Lưu nói là “Người” chứ không phải “Ma”, thế là cô lại quay đầu nhìn, phát hiện con ma chỗ hành lang đã biến mất, chỉ có mấy nhân viên công tác làđang vội vàng qua Lưu nói không sai, trong số các nhân viên đó có một cô gái rất xinh đẹp, nổi bật hẳn giữa nhóm thở phào nhẹ nhõm, nhất định là cô nghĩ sai rồi, Tiểu Lưu làm sao mà nhìn thấy ma được cơ Huỳnh lúc này cũng đã đến, hai người lại đụng mặt Huỳnh trông thấy Diệp Tuệ thì lại nhớ đến mấy hôm trước cô ta phải gọi Diệp Tuệ là thím nhỏ, hôm đó lúc ra về cô ta đã nổi giận với Thẩm Thẩm không thích cô ta, Thẩm Tu không dám phản kháng một lời, giờ Thẩm Thuật ép cô ta phải gọi Diệp Tuệ là thím, hắn cũng e ngại vai vế với Thẩm Thuật nênkhông đứng ra nói giúp cô nghĩ đến là thấy tức điên Tuệ nhìn thấy Thường Huỳnh, miễn cưỡng nở một nụ cười với cô Diệp Tuệ cười, Thường Huỳnh dường như có thể cảm nhận được sự gian xảo đắc ý trong ánh mắt kia, kiểu như đang muốn nói Thím nhỏ đang đứng trước mặt cháu này, ngực cô ta như bị nghẹn viên đi vào cái là bắt đầu hóa trang ngay, sau khi thay trang phục xong là có thể tiến hành chụp ảnh Huỳnh là nữ chính nên tất nhiên phải trang điểm rất tinh tế, chỗ nào cũng phải hoàn hảo không tì vết, không thì làm sao xứng với danh hiệu mỹ nhân đệ nhất thiên hạ lại Thường Huỳnh còn muốn đàn áp Diệp Tuệ, cho nên phải cố hết sức khiến cho mình đẹp hơn hẳn người diễn vốn định để cho Thường Huỳnh chụp trước, Thường Huỳnh lại nhìn quản lý của mình một cái, người quản lý nói “Đạo diễn, phần mắt phải trang điểm một chút nữa mới xong.”Đạo diễn đồng ý ngay, bộ phim này Thường Huỳnh đóng vai chính nên phải hoàn hảo tuyệt đối, ông liền quay sang hô “Diệp Tuệ, cô chụp trước đi.”Diệp Tuệ đáp lại một tiếng rồi đi lên trước, đứng dưới ánh diễn của Thường Huỳnh là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ, từ trang sức cho đến y phục đều được ưu ái nhất, nghe nói chỉ trang phục thôi mà đã có riêng mấy chục bộ Diệp Tuệ thì sao, vai của cô chỉ là nữ phụ 3, được cấp mỗi vài bộ quần áo, đã thế còn chuẩn bị rất sơ sài, chất lượng không tốt hồng y còn rất khó mặc, không cẩn thận thì sẽ trông rất thô, chất vải còn kém nữa nên nếu cứ mặc đại lên người thì có khi lại thành “nạn nhân hiện trường tai nạn giao thông” ý Diệp Tuệ, “nạn nhân tai nạn giao thông” trong mắt mọi người giờ đang đứng đó, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ai nhìn vào cũng phải nín mặc một bộ hồng y, yên lặng đứng một chỗ, nếu gương mặt quá bình thường thì sẽkhông thể tôn lên được bộ váy đỏ này, mà ngũ quan quá nét thì lại khiến người ta cảm thấy rất sắc bộ hồng y khi mặc trên người Diệp Tuệ, gương mặt hòa cùng với khí chất trung hòa của cô đã làm cho bộ váy trở nên đẹp hơn rất là đôi mắt kia, tuy trầm tĩnh nhưng lại sáng chính là điều mà đạo diễn mong lòng mọi người không khỏi nảy sinh một suy nghĩ một Diệp Tuệ luôn bắt chước theo phong cách ngây thơ của Thường Huỳnh, sao mặc hồng y lại đẹp đến vậy chứ?Mà bọn họ cũng hoài nghi rằng, liệu có phải Diệp Tuệ mới là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ hay không?Diệp Tuệ thuận lợi chụp ảnh xong, tiếp theo sẽ đến lượt Thường nhìn Thường Huỳnh một chút, khẽ nhíu mày, không thể không nói là đoàn làm phim quá ưu ái cô ta rồi, vừa nhìn đã biết là trang phục của cô ta có chất lượng rất tốt, vải vóc được chọn kĩ lưỡng, kĩ thuật may cũng tốn nhiều tâm mà Thường Huỳnh phải biết cách tôn bộ trang phục này lên mới ta đứng ở khu vực chụp ảnh, tự tin ngẩng cao đầu, nhân vật này đúng là được dành riêng cho cô ta, vẻ ngoài thì hiền lành đáng yêu, chỉ nhìn vào ánh mắt thôi cũng khiến cho người ta thương Huỳnh khẽ mỉm cười, nhìn vào ống kính, không hiểu sao tầm mắt tự dưng lại liếc nhìn Diệp Tuệ đang ngồi đằng đó cô ta chưa được xem tạo hình của Diệp Tuệ, giờ mới lơ đãng nhìn thoáng qua mà đã ngây ngẩn cả y mỹ nhân, thật sự cảm thấy không có ai mặc đồ đỏ hợp hơn Diệp Huỳnh thất thần như vậy, khiến cho nhiếp ảnh gia không chụp được ảnh đẹp, đạo diễn nhíu mày nói “Thường Huỳnh, nụ cười của cô hơi bị đơ quá, làm lại nào.”Sau đó Thường Huỳnh lại đổi mấy tư thế, nhưng đạo diễn vẫn thấy hơi có vấn đề, hỏi “Thường Huỳnh, hôm nay trạng thái của cô không được tốt đúng không?”Thường Huỳnh trong lòng tức giận, cô ta phải trả lời thế nào đây? nói là Diệp Tuệ nhìn đẹp quá, cô ta thấy không phục sao? Sau khi cố nén lửa giận rồi tiếp tục chụp, đạo diễn mới nhận về được một tấm ảnh tương đối ngày sau, đoàn làm phim “Thế Tử” công bố ảnh tạo hình của nhân tử Thẩm Tu hiên ngang khí phách, tiểu thư Thường Huỳnh mong manh yếu đuối, ảnh của hai người để cạnh nhau trông rất đẹp người là mỹ nam đang rất hot và một người là tiểu hoa đán, tạo hình nhân vật vừa được công bố đã thu về rất nhiều bình luận.“Đẹp đôi quá, tôi thích cả Thẩm Tu và Thường Huỳnh, hóng phim này!”“Hi vọng Thẩm Tu và Thường Huỳnh yêu nhau thật ngoài đời, phát đường nhiều hơn nữa cho chúng tôi xem đi.”“Nếu không có Diệp Tuệ chết tiệt kia thì tốt quá, làm bẩn cả mắt tôi!”Bình luận này đã nhắc nhở mọi người một điều, đúng rồi, nếu không có Diệp Tuệ thìbộ phim này quá hoàn hảo luôn!Antifan của Diệp Tuệ quá nhiều, tất cả đều đang chuẩn bị chửi mắng cô một trận ra trò, để cho cô biết là kể cả cô có diễn hay đến mấy đi chăng nữa thì danh tiếng của côcũng sẽ bị đẩy xuống vực thẳm nhiều người còn chưa thèm nhìn ảnh của Diệp Tuệ mà đã vào thẳng blog của côđể chửi.“Công chúa điêu ngoa Diệp Tuệ, cô đóng vai chính bản thân mình đấy à?”“Tôi đảm bảo là Thường Huỳnh đẹp như tiên nữ luôn, còn Diệp Tuệ ấy à, cho tôi cười ha ha phát!”một bộ phận những người khác thì lướt xuống luôn bên dưới để xem hết tạo hình, lúc thấy ảnh của Diệp Tuệ thì ai cũng phải câm khi ra mắt đến nay, Diệp Tuệ luôn bắt chước Thường Huỳnh, các vai diễn cô đãđóng đều rất ngây thơ trong sáng chứ chưa từng thử sức ở những vai diễn là lần đầu tiên cô diễn vai kiểu ảnh là Diệp Tuệ mặc váy đỏ, tóc đen, môi mỏng, làn da trắng như đẹp hơn người, không một chút tỳ vết, cái gì gọi là đẹp mà không thô tục, diễm lệ mà không phù phiếm, Diệp Tuệ đã hoàn toàn chứng minh được điều họ đều đã quên mất tạo hình của Thường Huỳnh rồi, thật sự là quá nhạt nhòa,không có chút ấn tượng nào qua một tấm ảnh mà Thường Huỳnh đã bị “Tiểu Thường Huỳnh” Diệp Tuệ cướp mất danh Tuệ từ trước đến nay đều chỉ làm nền cho Thường Huỳnh, sự tồn tại của cô, hành vi của cô, dường như đều chỉ làm nổi bật hơn cho hình tượng hoàn hảo của Thường nhưng bây giờ không ít người đã tỏ ra ngờ vực, liệu Thường Huỳnh có thật sự phù hợp với vai diễn mỹ nhân đệ nhất thiên hạ hay không?
Edit Ngân NhiCon ma đói vốn đang mạo hiểm tính mạng để ăn được miếng gan ngỗng, nào ngờ lại bị thương nặng, “Huhuhu, người này đáng sợ quá…Đau quá đi! Mẹ ơi con muốn về nhà!”Nó vừa khóc vừa cẩn thận sờ lưỡi mình, xác nhận rằng lưỡi vẫn chưa đứt thì mới lại rón rén thụt lưỡi được ăn đã là một nỗi bi thương rồi, chết đi còn gặp phải loài người vô tình hung dữ, sao nó lại đáng thương như vậy giận dỗi nhìn Thẩm Thuật, sau đó giậm chân một cái, toàn thân uốn éo ôm mặt bay khi đi, Diệp Tuệ hình như còn nghe thấy tiếng lòng của nó Tâm hồn tôi đã bị tổn thương, tôi không muốn lăn lộn trong cái giới ma quỷ này nữa, hu hu hu!một người đàn ông cao to vạm vỡ như thế, đứng trước mặt Thẩm Thuật tràn đầy dương khí lại trở nên yếu đuối trong nháy mắt, khóc đến run cả người Tuệ nhìn thấy tình trạng thê thảm của con ma thì cũng cảm thấy nó hơi đáng thương, cô nhìn Thẩm Thuật, người trong cuộc là anh hoàn toàn không hề biết chuyện gì, vẫn bình tĩnh ngồi yên tại cầm đũa chuẩn bị gắp miếng gan ngỗng lên, mặc dù không biết gì, nhưng tự dưnganh lại cảm thấy có gì đó là động tác của Thẩm Thuật, Diệp Tuệ vội nói “anh đợi chút.” anh nhìn cô, chờ cô nói Tuệ đã nhìn thấy rõ ràng lưỡi của con ma mới vừa tiếp xúc thân mật với đũa củaanh xong, bây giờ trên đầu đũa chắc chắn là đã dính mấy cái thứ bẩn thỉu nhiên là cô sẽ không để anh tiếp tục dùng đôi đũa đó nữa.“Đôi đũa đó…” Diệp Tuệ nghĩ vắt óc để tìm lý do, “Hình như hơi bẩn rồi.”Thẩm Thuật nhíu mày “Bẩn?” anh thật sự nhìn không ra sự khác Tuệ đã trót nói ra rồi thì phải cố đến cùng “Đúng vậy, bẩn rồi, anh cũng cảm thấy thế đúng không? Đổi lại đôi khác đi.”Thẩm Thuật “???” anh có thể hiện ra sao?Diệp Tuệ mặt không đổi sắc mà nói điêu “trên đũa có bụi bẩn thấy rõ luôn, có mộthạt bụi đây nè, anh nhìn đi, ở đây cũng có một hạt…”Nghe Diệp Tuệ nói mà cảm giác như đôi đũa đã bị rơi xuống đất rồi lại bị xe tải chèn qua chèn lại nhiều lần Thuật liếc nhìn đôi đũa sạch bong, không nói Tuệ sợ anh không tin nên lại nói thêm “Mắt em tinh lắm, không lừa anh đâu.”Mấy chữ cuối cô còn nhấn mạnh rõ ràng, mắt nhìn thẳng vào anh, em không lừa anhđâu, thật đấy, em chỉ tiện mồm bịa chuyện thôi Thuật không hiểu vì sao mà cô lại cứ cố chấp bắt anh đổi đũa như vậy, nhưng cuối cùng cũng nghe theo “Đúng là bẩn thật, đổi đôi mới thôi.”Diệp Tuệ sợ anh đổi ý nên nhào tới giật lấy đôi đũa anh đang cầm luôn, sau đó lại cực kì nhanh nhẹn gọi phục vụ “Lấy cho tôi một đôi đũa mới nhé, cảm ơn.”Thẩm Thuật đổi đũa mới, chuẩn bị gắp miếng gan Tuệ thấy vậy thì lại rùng mình hô “Đợi đã!” Miếng gan đã dính nước bọt của con ma kia rồi, tuyệt đối không thể Thuật dừng tay “Sao vậy?”Đầu óc cô xoay chuyển cực nhanh, nói “Miếng gan ngỗng này chiên kĩ quá, ăn vàokhông tốt cho sức khỏe đâu.”Thẩm Thuật lại liếc nhìn miếng gan ngỗng vàng ươm óng ánh được chế biến cực chuẩn Tuệ “Người trẻ ấy mà, phải giữ gìn sức khỏe thì mới sống lâu được.”Thẩm Thuật lớn hơn Diệp Tuệ bảy tuổi vào lúc này cảm thấy như vừa bị bắn trúng nỗi lòng “…”Diệp Tuệ giật mình hiểu ra ngay, vội vàng xua tay giải thích “Em không nói anh đâu,thật đấy, anh rất đẹp trai, cũng rất trẻ, chẳng chênh lệch với em là bao.”cô thật sự không hề nói láo, Thẩm Thuật cực kì anh tuấn, đến mấy ngôi sao lớn còn chẳng đẹp bằng Diệp Tuệ bối rối giải thích, Thẩm Thuật nhìn cô mấy giây, bỗng nhiên bật cười “không ăn thì không ăn.”Giải quyết xong chuyện đôi đũa và miếng gan ngỗng, Diệp Tuệ mới yên tâm ăn tiếp, nhưng ăn được một nửa thì cô lại thầm nghĩ, vừa nãy có con ma đói kia tới rồi, liệu tí nữa có thêm con ma nào đến nữa không nhỉ?cô thật sự không thể chịu nổi đâu, nếu cô có thể ngồi bên cạnh Thẩm Thuật để được che chở trong luồng dương khí của anh thì tốt biết là cô bất chấp mà nói “Điều hòa hơi lạnh nhỉ.” Thẩm Thuật nhìn lấy hết dũng khí mà chỉ vào chỗ bên cạnh anh, ngượng ngùng nói “Em ngồi cạnhanh có được không?”Diệp Tuệ thấy mình hơi quá đáng thật, bắt anh đổi đũa, không cho anh ăn gan ngỗng, giờ còn muốn ngồi cạnh anh tính tình của anh có tốt đến đâu thì e là cũng không thể chiều theo ý cô mãi Tuệ cho là anh sẽ từ chối nên lại cúi đầu xuống, cầm đũa chọc chọc vào bát Thuật nhìn cô, thấy mặt cô như sắp vùi vào bát đến nơi, anh không biểu lộ ra cảm xúc gì, chỉ thầm nghĩ nếu mình từ chối thì liệu cô có buồn gần như không có một chút do dự nào mà nói “Lại đây.”Diệp Tuệ khựng lại, trời ơi, anh đồng ý rồi sao? anh không hề từ chối yêu cầu của mình! cô ngẩng đầu lên, cười nói “Vâng.”Nụ cười của cô trở nên sáng bừng lên trong mắt anh, chiếu sáng hết thảy mọi tăm rũ mắt xuống, không biết đang nghĩ điều Tuệ đứng lên, ngồi xuống bên cạnh anh như mong muốn, từ lúc đó đến hết bữa cơm cô không còn nhìn thấy ma nữa, vui vẻ hưởng thụ món ăn quay phim “Thế Tử” đã tiến vào giai đoạn cuối, động tác của đoàn làm phim rất nhanh, clip trailer đã được cắt ghép chỉnh sửa xong, trên page chính thức đã thông báo tối nay sẽ tung ra trailer đầu báo vừa được đăng lên thì phần bình luận đã bùng nổ, có fan của Thường Huỳnh, fan của Thẩm Tu, fan của CP Thường Huỳnh Thẩm Tu…Và tất nhiên là khôngthể thiếu antifan của Diệp Tuệ rồi.“Aaaaa, couple cả trong phim lẫn ngoài đời luôn, đúng là tình yêu tuyệt đẹp thần tiên! Thẩm Tu Thường Huỳnh ơi hai anh chị kết hôn luôn đi có được không!”“Tôi chẳng muốn nhìn thấy mặt Diệp Tuệ luôn, dạo này toàn phốt của cô ta, tôi quỳ gối cầu xin ban biên tập hãy hảo tâm cắt bớt cảnh của Diệp Tuệ đi mà!”“Tôi cá năm đồng luôn là sau khi tung trailer bà Diệp Tuệ kia sẽ lại cạnh khóe Thường Huỳnh cho mà xem, chửi chết cô ta đi, chửi đến khi nào cô ta không dám nói gì nữathì thôi!”“…”Thường Huỳnh ngồi đọc bình luận, tỏ ra rất hài lòng, hầu như ai cũng ca ngợi cô ta và chê bai Diệp Tuệ, không có gì thay ta thở phào nhẹ nhõm, may là chuyện lúc trước không ảnh hưởng gì mấy, Diệp Tuệ vẫn mãi chỉ là Tiểu Thường Huỳnh mà thôi, ekip của cô ta đã bỏ tiền mua lấy mấy bài đăng khen ngợi của các trang báo rồi, khi nào công bố trailer là sẽ đăng lên luôn, chủ yếu là đi theo hai phương hướng, một là ca ngợi tình yêu của Thường Huỳnh và Thẩm Tu, hai là làm lu mờ Diệp Tuệ, lần này cô ta nhất định sẽ đạp đổ được Diệp tám giờ tối, đoàn làm phim “Thế Tử” công bố trailer của chuyện bắt đầu từ thời niên thiếu, Thẩm Tu trong vai thế tử lần đầu gặp Thường Huỳnh trong vai Quan tiểu thư ở hội đèn lồng, tình yêu của họ vượt qua biết bao sóng gió, một lòng thấu hiểu nhau, đi tới một cái kết viên Tuệ vào vai công chúa, tạo hình mặc hồng y cưỡi ngựa, nhất cử nhất động đều cực kì quyến rũ và kiêu ngạo, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng, rất hợp với vai một côcông chúa điêu ngoa tùy là chất quyến rũ kiêu sa lại lạnh lùng quý phái này thế mà lại hội tụ hết trên người Diệp Tuệ, làm cho người xem suýt nữa thì quên mất rằng Diệp Tuệ không phải là công chúa thật mà chỉ đang đóng phim nữ chính Thẩm Tu và Thường Huỳnh nhanh chóng chia sẻ đoạn trailer này lên trang cá nhân, Diệp Tuệ cũng chia sẻ, khác hẳn với nam nữ chính, bài share của cô chỉ được có mấy trăm bình luận, mà đa số đều là của trailer được công bố chưa đầy năm phút thì ekip của Thường Huỳnh lại tiếp tục đăng bài, ngay sau đó cả đống nick ảo đã được chuẩn bị trước cùng với fan của Thường Huỳnh lại chiếm giữ phần bình luận, thực hiện đúng với yêu cầu bên ekip đãđưa ra, thổi phồng Thường Huỳnh và hạ thấp Diệp Tuệ.“Thường Huỳnh thanh khiết như tiên vậy, Diệp Tuệ mặc đồ đỏ trông phàm tục quá, hai người đứng cạnh nhau nhìn đã thấy rõ ai hơn ai rồi.”“Thường Huỳnh là tình đầu quốc dân, Diệp Tuệ thì chỉ toàn bắt chước phong cách của người ta, bây giờ hai người đều đóng chung phim với nhau rồi, tôi chỉ muốn hỏi Diệp Tuệ một chút thôi, Diệp Tuệ à, cái danh hiệu Tiểu Thường Huỳnh gọi lâu thế rồi cô có thấy ngượng không?”“Thường Huỳnh đúng là như tiên nữ thật, phim có Thẩm Tu với Thường Huỳnh đóng chính thì chắc chắn là thắng lớn rồi!”Đây là bộ phim đầu tiên mà couple Thẩm Tu Thường Huỳnh hợp tác với nhau, nên các diễn đàn lúc này đều bàn luận rất sôi nổi, cái tên Diệp Tuệ không thường được nhắc tới, lúc mọi người nhắc tới cô hầu như đều chỉ nói cô là Tiểu Thường Huỳnh thôi, còn bản thân cô thật sự thế nào thì không ai quan tâm người có thái độ trung lập thì có tâm hơn chút, bọn họ còn tạo file ảnh động cắt từ trailer phim của Thường Huỳnh và Diệp Tuệ để so Huỳnh là tiểu thư con nhà quan, lần đầu gặp gỡ thế tử trông nàng vô cùng thanh khiết, miệng khẽ mỉm cười, nụ cười trong trẻo ngây mặt Thường Huỳnh dịu dàng thanh tú, phong thái lại nhã nhặn, được mệnh danh là tình đầu quốc dân quả không Diệp Tuệ là cô công chúa kiêu ngạo, vì yêu sinh hận, ngũ quan của Diệp Tuệ xinh đẹp lại sắc sảo, khí chất lạnh lùng cao quý, đôi mắt sáng ngời, ẩn sâu bên trong là sựdịu dàng yếu đuối của một người con nói Thường Huỳnh làm lay động lòng người nhờ vào sự trong sáng dịu dàng, thìDiệp Tuệ lại khiến người ta kinh ngạc vì sắc đẹp quá nổi bật cùng với khí chất độc nhất vô nhị của đẹp của Diệp Tuệ thật sự có thể cướp đi trái tim của người xem ngay lập tức, ai sáng suốt thì đều có thể nhìn ra điều đó, khó có thể đánh đồng cô với bất cứ diễn viên nhiên nick ảo cùng nhóm fan của Thường Huỳnh thì vẫn luôn túc trực trên mọi diễn đàn, ban đầu hầu như chỉ thấy bình luận khen ngợi Thường Huỳnh, ai cũng nói là Thường Huỳnh lấn át Diệp Tuệ hoàn một thời gian ngắn thì mới bắt đầu xuất hiện những bình luận trái chiều.“Có phải chỉ mỗi tôi thấy là Diệp Tuệ đẹp hơn Thường Huỳnh rất nhiều không?”“Lầu trên, bạn không cô đơn đâu, tôi cũng thấy Diệp Tuệ quá xinh, tạo hình nào nhìn cũng đẹp đến phát điên luôn, kĩ năng diễn xuất có vẻ cũng đã khá hơn trước rất nhiều.”“Trước đây chỉ nghe nói Diệp Tuệ là Tiểu Thường Huỳnh, nhưng lần này e là Thường Huỳnh sẽ bị Tiểu Thường Huỳnh lấn át rồi, ha ha ha, tôi kéo ghế ngồi cắn hạt dưa xem trò vui rồi đây.”“…”Tối hôm đó Thường Huỳnh vẫn theo dõi bình luận của khán giả, cô ta đã quen nghe những lời tâng bốc rồi, nhưng tối nay hình như cảm giác có hơi khác với bình Huỳnh tìm kiếm tên của mình và Diệp Tuệ, trước đây hầu như sẽ xuất hiện rất nhiều bình luận chê bai chửi bới Diệp Tuệ, nhưng tình hình hiện tại là thế nào đây? Thường Huỳnh vốn còn đang muốn đọc mấy lời chửi Diệp Tuệ, lại không ngờ trênmạng có rất nhiều người khen cô, ha ha buồn cười quá, chắc chắn là Diệp Tuệ đã thuê fan ảo ta là lưu lượng tiểu hoa đang rất hot, danh hiệu tình đầu quốc dân cũng là do khán giả đặt cho, dựa vào cái gì mà dám nói là Diệp Tuệ xinh đẹp hơn cô ta chứ?Thường Huỳnh vừa lướt điện thoại vừa tức phát điên, dư luận lại đang hướng về phía Diệp Tuệ, khiến cô ta càng xem càng tức, dứt khoát đăng xuất tài khoản, tắt máy đikhông xem nhiên, Thường Huỳnh không hề biết là, trong lúc giận dữ mà thoát tài khoản, cô tađã vô ý lướt tay bấm nhầm vào nút like một bình luận của antifan chửi Diệp động đã tắt, Thường Huỳnh nhắm mắt ngủ, không hiểu tại sao mà cô ta ngủ mơ cả đêm, không yên ổn được phút hôm sau, cô ta mở di động lên như mọi ngày, thấy có tận mấy trăm cuộc gọi lỡ của người đại diện và Thẩm Tu gọi ra chuyện gì vậy?Thường Huỳnh gọi lại cho người đại diện, còn chưa kịp nói gì thì bên kia đã sốt ruột hỏi trước “Máy cô làm sao mà cả đêm tôi không gọi được, cô đang làm gì thế hả?”Thường Huỳnh thờ ơ hỏi “Làm sao?” cô ta là nghệ sĩ nổi tiếng, quản lý của cô ta chưa bao giờ dám to tiếng như vậy, thái độ hôm nay thật sự quá khác đại diện lạnh lùng cười một tiếng “cô like một cái bình luận khen cô và chửi Diệp Tuệ, bây giờ trên mạng đang nổ tung lên rồi kia kìa, lên hot search luôn đấy.”Ekip của Thường Huỳnh ai cũng biết tài khoản và mật khẩu trang cá nhân của cô ta, ban đầu bọn họ đều không chú ý, mãi đến khi bị dân mạng đưa lên top 1 tìm kiếm thìngười đại diện mới vội vàng đăng nhập vào nick cô ta để unlike bình luận khóa “Thường Huỳnh like bình luận của antifan Diệp Tuệ” vẫn là chủ đề nóng hổi lúc này, trước khi liên lạc được với Thường Huỳnh, người đại diện của cô ta đã làm mọi cách tốt nhất có thể rồi, không ngờ mức độ tìm kiếm của dân mạng lại đưa thẳng nó lên hot search như vậy.“Cái gì!!” Thường Huỳnh kinh sợ, tối qua đúng là cô ta đã dùng tài khoản của mình để đọc bình luận trên mạng, nhưng cô ta nhớ rõ là mình có like cái gì đâu cô ta bắt đầu run rẩy, mở trang cá nhân ra, thấy top 10 tìm kiếm đã bị cô ta và Diệp Tuệ chiếm đến 5 vị trí Huỳnh like bình luận của antifan Diệp Tuệ, hình tượng Thường Huỳnh sụp đổ, Diệp Tuệ xinh đẹp lấn át Thường Huỳnh, Diệp Tuệ đáng thương, Thường Huỳnh lỡ tay…Trang cá nhân của cô ta tràn ngập những lời chất vấn và chỉ trích, mặc dù những bình luận đó đã bị những nick ảo áp chế rồi, nhưng những bình luận mới thì vẫn đang xuấthiện không Huỳnh từ trước đến nay đều suy nghĩ rất chu toàn, nhất định là tối hôm qua đọc những bình luận khen ngợi Diệp Tuệ khiến cho tâm trạng của cô ta xấu đi, cho nên mới xảy ra sơ ta lấy hình tượng là một nghệ sĩ hiền lành trong sáng, danh tiếng bên ngoài luôn rất tốt, tuyệt đối không cho phép hình tượng của bản thân xuất hiện một chút tỳ vết việc lỡ tay này nói lớn thì cũng không lớn, nhưng ít nhiều cũng đã làm ảnh hưởng đến hình tượng của Thường Huỳnh với người ngoài, cho dù nhân duyên của cô ta có tốt thì cũng không phải tất cả mọi người đều ủng hộ cô là ekip của Thường Huỳnh đã sớm nghĩ ra cách giải quyết, phòng công tác đối ngoại của Thường Huỳnh lên tiếng, khẳng định trang cá nhân của Thường Huỳnh bị ai đó trộm, vô cùng xin lỗi vì đã làm liên lụy đến Diệp cũng là lần đầu tiên mà đội ngũ của Thường Huỳnh chịu cúi đầu với Diệp Tuệ mộtcách công cá nhân bị hack mà vẫn có thể hủy like bình luận nhanh như vậy, dân mạng bán tín bán nghi, chỉ có đám fan trung thành là vẫn kiên trì tin tưởng cô ta mà thôi.“Chị ơi đừng sợ, các Đom Đóm tên fandom sẽ luôn ở bên cạnh chị.”“Thường Huỳnh nổi tiếng bao lâu nay rồi, bị người ta bôi đen còn ít sao? Lần này nhất định là công ty của Diệp Tuệ đang bỏ đá xuống giếng rồi.”“Thường Huỳnh lỡ tay á? Bao nhiêu cái bình luận hay không like lại đi like cái bình luận của antifan Diệp Tuệ, tôi thấy có mà Thường Huỳnh ngày nào cũng chỉ để ý đến mấy bình luận chửi bới Diệp Tuệ thì có ý.”“Bỗng dưng thấy Diệp Tuệ thật đáng thương, cô ấy bị dân mạng chửi bới suốt như vậy mà chưa từng một lần ra mặt giải thích cho fan của Thường Huỳnh ạ, người bị hại rõ ràng là Diệp Tuệ nhé, mấy người vẫn còn dám vào blog của cô ấy để chửi à!”“…”Thường Huỳnh lần này đúng là tự lấy đá đập vào chân mình, tự dưng lại đưa Diệp Tuệ nổi lên một cũng ùa vào bênh vực Diệp Tuệ, làm cho người qua đường cũng phải đồng tình, còn hút về được một nhóm fan nick ảo vẫn điên cuồng nói tốt cho Thường Huỳnh trên khắp các diễn đàn, tuy đãlấy lại được sự trong sạch cho cô ta, nhưng cũng không thể chặn lại được thiện cảm của khán giả đối với Diệp Tuệ ra mắt với danh hiệu Tiểu Thường Huỳnh, bị dân mạng chửi mắng, nhưng chưa từng có người giành thời gian tìm hiểu về con người thật của hôm nay, biểu hiện của cô trong đoạn trailer phim đã khiến người ta quên đi cái tên Tiểu Thường Huỳnh mà nhớ kĩ cái tên Diệp chính vào hôm nay, Diệp Tuệ bắt đầu có một nhóm fan hâm mộ chính thức của riêng họ đều bị thu hút bởi vẻ đẹp 360 độ không góc chết của cô trong đoạn trailer phim, cảnh quay nào cũng đẹp xiêu lòng sánh với các lần trước thì bây giờ diễn xuất của Diệp Tuệ đã tốt hơn rất nhiều, côthể hiện được rất nhiều các cung bậc cảm xúc trong phim, lúc xuất hiện thì xinh đẹp tỏa sáng, sau lại chua ngoa vô lễ, rồi đến sự đau thương tan nát cõi lòng…Diễn xuất của cô thật sự là đã có sự tăng vọt về chất, như trở thành một người hoàn toàn khác fan mới này cũng tương đối có kinh nghiệm, mắt nhìn ngôi sao rất chuẩn, bọn họ cho rằng bây giờ Diệp Tuệ chưa nổi tiếng, nhưng bằng vào sắc đẹp và năng lực củacô, một ngày nào đó không xa thôi cô sẽ có một chỗ đứng vững chắc trong làng giải đường về nhà, Diệp Tuệ gọi cho Thẩm Thuật, anh vẫn như thường lệ, chuông reo ba tiếng là bắt máy.“Thẩm Thuật, em có thể sử dụng cái máy tính trong nhà không?” Diệp Tuệ muốn mở máy tính lên xem lại một lần cái trailer phim, nhưng cô chưa từng bước chân vào phòng sách trong nhà bao giờ, chỉ có Thẩm Thuật hay ngồi trong đó dù cô không biết anh ngồi làm cái gì, làm việc hay chơi game, nhưng cô thấy vẫn nên hỏi anh trước một tiếng, dù gì thì cũng là nhà anh Thuật đồng ý, còn nói thêm “Trong ngăn kéo dưới cùng bên tay phải có một cái laptop mới, cho em đấy.”Diệp Tuệ vốn định hỏi xong sẽ cúp máy luôn, nhưng do dự vài giây lại hỏi thêm “Trailer phim em đóng được công bố rồi đấy, anh có muốn xem cùng em không?”Diệp Tuệ còn muốn sống chung dưới một mái nhà với anh thêm một thời gian, nên cônghĩ rằng mình cũng nên cố gắng thân thiết với anh hơn một Thuật không đồng ý cũng không sao, cô cứ hỏi anh một tiếng thế thôi.“anh sắp về đến nhà rồi.” Ý của anh là chờ anh về nhà đã rồi hai người cùng xem với Tuệ vừa ấn mật khẩu khóa nhà vừa nói “Được, em chờ anh.”Bây giờ Thẩm Thuật không có nhà nên ở góc tường có mấy con ma đang đứng, Diệp Tuệ đã có nhiều kinh nghiệm, chỉ cần số lượng ma trong nhà không quá nhiều, tướng chết không quá ghê thì cô có thể bình tĩnh mặc kệ tụi là lần đầu tiên cô vào phòng sách của Thẩm Thuật, đồ đạc bên trong được bày biện rất gọn gàng sạch sẽ, không bừa bộn chút Tuệ nhớ lại lời Thẩm Thuật, lấy cái laptop mới tinh ở ngăn kéo bàn ra, nhưng ngoài dự đoán là màu của chiếc laptop này có gì đó không đúng híp mắt nhìn mấy giây, cái laptop này lại có màu hồng, không hề liên quan đến những thứ đồ khác trong rồi Thẩm Thuật nói là cho cô cái máy này, cô liền đặt nó lên bàn, kéo cái ghế nhỏở góc phòng ra, ngoan ngoãn ngồi dùng cô mở đoạn trailer lên thì Thẩm Thuật đẩy cửa đi vào, cô vẫy tay với anh “anhmau lại đây mau lại đây.”Thẩm Thuật ngồi xuống bên cạnh cô, cô mở đoạn clip, tiếng nhạc vang lên trong căn phòng yên diễn của cô không nhiều lắm, chỉ loáng thoáng được mấy cảnh, nhưng khả năng diễn xuất của cô rất tốt, cho nên đoạn nào cũng lột tả cảm xúc rất rõ quá trình xem, Thẩm Thuật không nói câu nào, nhưng bầu không khí giữa hai người lại không hề cảm thấy lúng Thuật vốn ít nói, Diệp Tuệ ở với anh đã lâu nên cũng quen với tính cách của nhạc dần trở nên nhỏ đi, cuối cùng trên màn hình hiện lên hai chữ Thế Tử, kết thúc đoạn Tuệ chỉ muốn xem cùng Thẩm Thuật chứ không hi vọng sẽ nghe được lời nhận xét từ anh, cô đang chuẩn bị tắt web đi thì anh bất ngờ lên tiếng.“Em diễn tốt lắm.” Dừng lại vài giây, anh nói tiếp “Tốt hơn nữ chính nhiều.” Giọng anhrất hờ hững, nhưng Diệp Tuệ lại cảm thấy cực kì đáng Thuật biết rất rõ nữ chính Thường Huỳnh chính là bạn gái của Thẩm Tu, nhưng ngay đến tên của Thường Huỳnh anh còn không thèm nhớ vào đầu, cho nên mới nói là nữ Tuệ ngẩn người, cô không nghe lầm đấy chứ? không ngờ cô lại có thể nghe đượcmột câu khen ngợi từ anh đã mở lời muốn làm quen với cô vợ xa lạ đang sống chung dưới một mái nhà là cô, vậy thì cô cảm thấy mình phải có trách nhiệm tiếp tục chủ đề này.“Chắc anh không hay xem tin tức trên mạng đâu nhỉ, trước mọi người còn nói những lời vô căn cứ để bôi đen em, em cũng không để ý mấy, nhưng may là cuối cùng đoàn làm phim lại đứng ra giải thích giúp em đấy.”“Với cả chuyện này không chỉ xảy ra một lần thôi đâu, nhưng trước đó đoàn làm phim ai cũng vờ như không biết gì, chưa từng nói giúp cho em.”Thẩm Thuật không lên tiếng, chỉ yên lặng nghe cô nói, càng nghe, khóe miệng anhcàng không tự chủ được mà cong làm phim vì bị Hoa Thụy tạo áp lực nên buộc phải đứng ra nói rõ sự thật, bọn họ chỉ làm đúng công việc mà họ phải làm thôi, vậy mà cũng khiến cho cô vui vẻ như vậy nói chuyện ánh mắt cô sáng ngời, dường như cô chẳng hề để mấy chuyện đó ở trong lòng, chỉ thấy rất buồn cười Thuật cảm thấy Diệp Tuệ thật đúng là rất dễ thỏa mãn, việc tạo áp lực cho đoàn làm phim đối với anh mà nói thì chỉ là chuyện nhỏ, thế mà lại làm cho cô có phải bình thường mỗi khi bị tổn thương cô đều yên lặng mà cho qua haykhông? Thẩm Thuật nghĩ tới đây thì liền cau mày, vẻ mặt như đang có điều suy Tuệ vốn chỉ muốn kể chuyện này với anh cho vui thôi, không hề biết rằng tất cả là nhờ vào sự can thiệp của tổng giám đốc công ty Hoa người đó thì đang ngồi ngay cạnh cô, lắng nghe cô kể xấu đoàn làm phim từ đầu đến người trong đoàn phim mà biết rõ nội tình thì nhất định bọn họ sẽ bịt miệng Diệp Tuệ lại, nhắc cô đừng có mà kể tội của bọn họ ra trước mặt chồng mình như cũng hiểu rõ một đạo lý, thủ thỉ bên gối là một chiêu có hiệu quả đúng là một màn thủ thỉ về đoàn làm phim của Diệp Tuệ hôm nay, đã làm cho Thẩm Thuật ghi nhớ kĩ bọn họ trong đầu.“Cảnh này khó diễn lắm luôn, em phải khóc suốt một tiếng đồng hồ thì đạo diễn mới hô pass, mắt sưng húp cả lên.”cô không nghĩ ra cái gì để nói nữa nên lại tua về đoạn giữa trailer, bấm dừng hình rồi chỉ tay lên màn hình, kể cho anh nghe về quá trình đóng phim lúc xong cô khô hết cả miệng, Thẩm Thuật cúi người xuống mở ngăn kéo bên cạnh ra,cô hơi ngạc nhiên, không nói gì nữa mà nhìn lấy ra một chai nước, là nước có ga vị đào, là loại mà cô đã từng uống trước đặt chai nước lên bàn, nói với cô “Em uống đi.” Vừa nói vừa vặn nắp chai ra Tuệ ngẩn ngơ uống một ngụm, mùi đào rất đậm, đúng là loại cô thích, hương vị trong lành lập tức xua tan đi cơn trạng cô trở nên tốt hơn nhiều “Nước này rất ngon…” Cảm ơn còn chưa kịp nói cảm ơn thì lại nghe anh nói một câu rất không hợp hoàn cảnh.“Loại này anh không thích uống, tiện nên đưa em luôn.”Diệp Tuệ miễn cưỡng nuốt ngụm nước trong miệng xuống, hương vị trong lành dường như đã biến mất rồi, chỉ có bọt ga làm cô bị sặc cay cả mũi ơn anh nhiều nha, anh thật hào phóng, tặng cho người ta cái thứ mà mình thật sự không nên chờ mong vào một sự đột phá gì mới từ anh, anh mãi chỉ là mộtThẩm Thuật không hiểu phong tình mà thôi.
Đôi mắt âm dương Tác giả Nguyễn Nhật Minh Thể loại Kinh dị Văn án Mọi người chắc hẳn sẽ không ai tin về những điều mà tôi chứng kiến, cuộc sống hiện đại không còn ai tin vào những chuyện tâm linh mê tín, dị đoan như này nhất là thời đại ngày nay.. Tôi là Thái - một người sống hướng nội, ít bạn bè, ngại giao tiếp. Bạn bè đặt nickname cho tôi là Thái tôi. Tôi thấy mình chỉ là một người bình thường như bao người khác cho đến khi tôi nhận ra mình có một khả năng đặc biệt. Một khả năng không biết có lợi ích gì hay không hay chỉ là mang lại một nỗi sợ hãi luôn thường trực ngay trước mắt tôi. Đôi mắt tôi có khả năng nhìn được hồn ma, bóng quế luôn vất vưởng trên cõi dương gian hay người ta còn gọi là "Đôi mắt Âm Dương." Last edited by a moderator 28 Tháng hai 2020 Chương 1 Xứ mệnh người có đôi mắt âm dương. Người ta thường nói những hồn ma còn vất vưởng trên dương gian là những hồn ma còn có oan ức, nhiều điều chưa thấu nên mới ở đây. Ngẫm nghĩ lại cũng đã ba tháng kể từ khi tôi có năng lực này. Lúc đó, tôi chỉ là một thằng sinh viên tầm thường cho đến khi tôi thấy mắt tôi đột nhiên nóng bừng và không nhìn thấy gì cả, xung quanh tôi chỉ là một khoảng không màu đen đáng sợ mà thôi. Rồi bố mẹ tôi nói trong lúc tôi nằm ở bệnh viện, người tôi chợt nóng bừng lên mồ hôi chảy ra rất nhiều bác sĩ nói tôi sốt rất cao và dường như không thể qua khỏi. Mẹ tôi chỉ biết ngồi khóc và cầu mong cho tôi tai qua nạn khỏi. Nhưng cuối cùng, mắt tôi có thể nhìn bình thường trở lại và cơ thể tôi cũng dần ổn định. Ngay từ đầu, việc ăn uống của tôi cũng trở nên khó khắn, bố mẹ tôi ra sức khuyên nhủ phải ăn nhiều mới có thể khỏi nhanh. Cho đến một ngày tôi quá chán nản cái cảnh nằm một chỗ trong giường bệnh nên tôi đi ra ngoài hành lang viện cho khuây khỏa. Và tôi chợt cảm thấy một luồng khí lạnh xung quanh cơ thể và mở mắt to ra không biết những thứ mình nhìn thấy có thưc sự tồn tại hay không. Lúc đó, tôi thấy lẫn trong đoàn người đi có mấy cái bóng mờ mờ thấp thỏm đi lại quanh hành lang và ngày một rõ hơn. Rồi có một người đàn ông đi qua tôi với ánh mắt thất thần nhìn xuống đất rồi từ từ lướt qua. Lúc đầu tôi nghĩ đó cũng chỉ là một người đàn ông bình thường nhưng cho đến một lúc sau, ông ấy đột nhiên đi xuyên qua bức tường. Đó cũng là lúc tôi nhận ra những gì tôi thấy đều chỉ là hồn ma. Và cũng lúc đó tôi cũng có suy nghĩ không biết mình có bình thường hay không hay mình gặp ảo giác rồi thậm chí có thể là mình bị điên. Tôi yêu cầu bác sĩ khám lại cho tôi một lần nữa và kể lại toàn bộ mọi chuyện cho ông ấy nghe. Kết quả là mắt tôi không có vấn đề gì và bác sĩ bảo tôi vừa mới bình phục nên chắc đó chỉ là ảo giác mà thôi. Lại một buổi tối nữa tôi đi ra ngoài hành lang hóng mát. Mắt tôi hướng về phía những ngôi nhà xa xăm lòng chợt đầy u buồn. Đang mải miết ngắm nhìn ánh sáng từ những khu nhà nhấp nhô phía xa xăm bỗng tôi chợt thấy có một cảm giác lạnh phía sau lưng. Đó là một bóng hồn của cô bé tầm 10 tuổi. Tôi cũng không lấy đó là quá ngạc nhiên hay đáng sợ vì dường như tôi cũng quen với việc hay do tôi đang mải miết ngắm những ánh đèn bé nhỏ từ xa kia. Trong đầu tôi bỗng nổi lên những suy nghĩ, tò mò không hiểu tại sao cô bé ấy lại chết sớm như vậy và oan ức mà vẫn vất vưởng ở nơi đây. Tôi biết những vong hồn hiện hữu lại nơi này đều sống trong quá khứ đau buồn trước khi chết. Cô bé bỗng từ từ bước đi. Tôi tò mò đi theo sau. Dường như linh hồn cô bé cảm nhận được sự hiện diện của tôi. Vẻ mặt cô bé tức giận nhìn về phía tôi đứng im lại một lúc rồi lại đi tiếp. Khi đi đến chỗ cửa cạnh cầu thang thì điều đặc biệt ở đây là cô bé đó không đi xuyên qua như những vong hồn khác mà lại mở cánh cửa rồi đi tiếp. Điều đó càng làm tôi tò mò hơn và tăng thêm dũng khí để tôi đi tiếp. Một lúc sau cô bé đã lên trên tầng thượng. Trên tầng có xuất hiện thêm một người phụ nữ tay ôm một đứa bé sơ sinh. Mỗi bước đi của cô bé ngày một trần chừ, chậm lại rồi cuối cùng đứng lên trên thành tường. Người phụ nữ và đứa bé trên tay bỗng cười một tiếng nghe đến dựng tóc gáy. Hình như là người phụ nữ đó đang ép cô bé nhảy xuống tự tử. Nhìn đó mà tôi rưng rưng nước mắt và như muốn nhảy ra cứu cô bé và đánh cho người phụ nữ kia. Cô bé thở dài một tiếng rồi nhảy xuống. Tôi vội chạy ra định tóm lấy áo cô bé để giữ lại. Khi tôi vừa túm lấy được áo cô bé thì hình bóng cô bé đã tan mất. Tôi mất đà tí nữa thì ngã xuống, tí nữa thì người chết đó không phải là cô bé đó mà lại là tôi. Người đàn bà bế con nhìn xuống dưới rồi quay lưng đi. Bỗng họ đứng im lại vẻ mặt giận giữ nhìn tôi hình như lại một lần nữa họ cảm nhận được sự hiện diện của tôi. Bỗng đầu tôi đau dữ dội, người bắt đầu chòng chành, mắt tối sầm lại và người nóng bừng lên. Sáng hôm sau, tôi thấy mình tỉnh dậy ở trên giường bệnh. Tôi kể lại toàn bộ những sự việc mình đã gặp phải cho bác sĩ nghe nhưng cuối cùng thì tôi cũng chỉ nhận lại những lời giải thích khoa học như ảo giác hay trúng gió, vừa mới khỏi bệnh nặng xong.. Last edited by a moderator 28 Tháng hai 2020 Chương 2 Khởi đầu Mấy ngày sau, tôi được ra viện. Tôi đã kể lại mọi chuyện cho bố mẹ nghe. Bố mẹ tôi lúc đầu hơi nghi ngờ về thần kinh và lời tôi nói nhưng cuối cùng thì họ cũng tạm chấp nhận. Bố mẹ tôi gọi cho một thầy pháp cao tay đến để xem tình hình của tôi lúc này và đó là thầy Thu cúi. Thầy vào nhà, lấy trong túi đen kia một vật tròn kì lạ có màu xanh dương. Thầy bảo tôi hãy tập trung nhìn vào đó. Tôi làm theo và nhìn một lúc rồi tôi bỗng bất ngờ thấy quả cầu xanh dương ấy bỗng chuyển thành hình một đôi mắt, trong đôi mắt đó có hình chiếc bát quái. Thầy pháp từ từ hỏi tôi. - Cậu có thấy cái gì lạ không? Quả cầu trên tay tôi như thế nào? Tôi gật đầu và nói lại hình dạng quả cầu tôi nhìn thấy, nói xong bố mẹ tôi bảo nó vẫn là màu xanh dương. Mẹ tôi vội vã hỏi thầy pháp tôi bị làm sao, thầy chỉ cười và nói "Con chị được ông trời khai mở cho cặp mắt âm dương". Chưa để mẹ tôi hỏi thêm, thầy tiếp lời "Nó là một cặp mắt có thể nhìn thấy cả người sống lẫn người chết". Bố tôi tỏ vẻ nghi ngờ đến lời thầy pháp nói và lớn tiếng đưa tiền rồi đuổi thầy đi. Trước khi đi, thầy Thu có nói với lại với tôi - Nếu cậu muốn thì hãy đến ngôi chùa Sơn Lâm, ta sẽ chờ cậu ở đó! Tôi cố năn nỉ bố mẹ trong mấy hôm để đến chùa rồi cuối cùng sau gần 1 tháng trời họ mới chịu đồng ý. Khi đến chùa tôi cảm thấy yên bình và ấm áp hơn hẳn. Vừa mới đến cổng tôi đã gặp thầy Thu, không nói nhiều thầy đưa tôi và bố mẹ tôi vào trong để làm nghi lễ luôn. Cùng với mấy sư thầy khác thầy Thu hóa phép vào một chiếc kính. Thầy nói - Từ giờ nếu con đeo chiếc kính này vào thì đôi mắt con sẽ hạn chế được việc nhìn thấy vong hồn. Từ đó, lúc nào tôi cũng mang chiếc kinh đó theo mình và vì tò mò nên thi thoảng tôi cũng bỏ kính ra để nhìn xem có vong hồn nào hay không. Đang đi trên đường, lúc nào tôi cũng thấy có một bóng hồn của một cô gái luôn đứng trước cổng cảnh sát. Hôm nay, tính tò mò nổi lên và cũng một phần muốn biết oan ức của cô gái để giúp cô mau chóng siêu thoát nên tôi đã đứng lại xem như thế nào. Cô cứ đi đi lại lại thất thần trước đồn cảnh sát không biết để làm gì. Bỗng có một bàn tay tóm chặt vào vai của tôi, tôi giật mình quay lại thì thấy đó là cảnh sát trưởng. Anh ta nói - Này cậu kia, đêm hôm như này rồi cậu còn đứng lén la lén lút ở đây làm gì? Tôi vội chống chế là mình chỉ đi ngang qua đây mà thôi. Viên cảnh sát vẫn cố gắng gặng hỏi tôi rồi bị ép buộc lâu quá tôi mới nói - Vậy thưa anh là dạo gần đây có vụ án nào liên quan đến một cô gái không? Viên carh sát mở to mắt tỏ vẻ ngạc nhiên - Sao anh biết? Anh có tin tức gì về vụ đó à? Viên cảnh sát đó lấy hai tay bám chặt vào vai tôi hào hứng hỏi - Nhưng mà cô gái ta nhìn trông như thế nào vì dạo này cũng có nhiều lắm! Tôi vừa trả lời vừa liếc sang chỗ bóng hồn của cô gái - Cô ta cao chằng 1m6, tóc dài quá vai, mặc váy xanh, mặt cô ta có nhiều vết tím có thể do bị đánh.. Anh cảnh sát liền mời tôi về phòng thẩm vấn để hỏi thêm một số chuyện nhưng tôi lại không có hứng thú vả lại cũng chẳng thích dính líu đến mấy tên cảnh sát vì vậy tôi đã từ chối và lạnh lùng ra về.. Khi về đến trước cửa nhà thì tôi lại thấy viên cảnh sát kia đứng ngay đó đợi tôi. Tôi tỏ vẻ khó chịu hỏi - Cuối cùng thì anh muốn gì, Làm ơn hãy để tôi yên. Viên cảnh sát giọng khiếu nại muốn tôi cho tình tiết của vụ án. Ngẫm nghĩ một lúc, theo tôi thấy tại sao ông trời lại cho tôi có khả năng này chắc hẳn là có lý do mà lý do duy nhất của viêc này chẳng thể là gì khác ngoài giúp đỡ và hóa giải nỗi oan ức của những vong hồn và trừng trị kẻ xấu. Tôi quay lại hỏi cảnh sát đó - Anh có tin tưởng vào những chuyện tâm linh không? Không đợi một giây nào, viên cảnh sát trả lời luôn là "có". Nghe vậy tôi cũng thuận ý mới viên cảnh sát vào nhà để nói chuyện. Tôi rót nước mời cảnh sát uống và nói tiếp - Tôi thú thật với anh là tôi cũng chẳng biết gì nhiều về vụ án cô gái nhưng đôi mắt tôi có khả năng nhìn thấy cả những vong hồn còn vất vưởng trên dương gian hay người ta gọi đó là đôi mắt âm dương. Mấy ngày liền tôi đi qua đồn cảnh sát của anh tôi luôn thấy có bóng hồn một cô gái đứng trước cổng vẻ mặt u buồn nên hôm nay tôi mới đứng lại xem. Anh cảnh sát nghe thấy vậy liền mời tôi đến văn phòng hồ sơ - nơi chỉ có những người cấp cao, có quyền hành thì mới được vào. Tôi nhận ra đây là xứ mệnh của mình, xứ mệnh hóa giải oan ức cho các vong hồn nên liền nhận lời luôn. Đến phòng, anh cảnh sát mở một file trong máy tính ra. Trong đó có ảnh những cô gái mất tích hoặc đã chết và ngày tháng diễn ra sự việc, năm sinh tuổi.. rất rõ ràng. Anh cảnh sát mở rất nhiều ảnh ra và bảo tôi xem cô gái tôi nhìn thấy trước đồn cảnh sát là ai. Chỉ vài giây lướt qua và tôi đã nhìn thấy hình ảnh cô gái đấy. Tôi chỉ cho anh cảnh sát và anh ta bảo cô gái này đã mất tích gần 3 tháng trước nhưng vẫn chưa có ai có tin tức gì về cô. Anh cảnh sát bảo tôi hãy đi cùng anh để tìm lời giải. Trên đường anh ta nói tôi hãy nói cho anh ta biết giờ cô gái ấy ở đâu và nói rõ những đặc điểm nổi bật trên thi thể của cô gái ấy. Tôi tháo cặp kính ra nhìn lướt qua một lượt - Cô gái đó đang đứng ngay trước mặt anh đấy. Anh cảnh sát hoảng hồn lùi lại phía sau, mồ hôi lấm tấm đổ ra - Thật.. Thật ư? - Đúng vậy! Anh cảnh sát bình tĩnh lại bảo lấy một chiếc sổ nhỏ ra bảo tôi nêu đặc điểm trên người cô ấy và cầm bút để ghi chép lại. Tôi nhìn qua một lượt và nói - Như ban đầu cô gái có chiều cao khoảng 1m6, tóc dài quá vai, mặc váy xanh. Trên mặt cô ta có nhiều vết tích như bị đánh đập. Tay cô ta lằn những vết như bị chói. Đặc biệt trên vai và đầu cô ta có dính một ít loại rêu phong lạ, người ướt sũng, chân luôn chảy ra nước mùi hôi tanh. Anh cảnh ghi xong, ngẫm nghĩ một lúc và bảo tôi lên xe để đi đến một nơi. Trong đêm tối, chỉ có một chiếc xe đi ở ngoài và bóng đèn đường chập chờn, mà đây là lần đầu tiên tôi phá án cùng cảnh sát nên trong người thấy khá lạnh và run.. Last edited by a moderator 28 Tháng hai 2020 Chương 3 N hững thành công đầu tiên trong xứ mệnh Ngồi trên xe, tôi và anh cảnh sát nói vài chuyện phiếm rồi không lâu sau, anh cảnh sát đỗ lại bên một bờ sông. Anh tắt máy rồi mở cửa xe đi ra không nói năng gì. Anh tiến thẳng đên vùng nước sông từ từ tiến sâu vào lòng sông. Trời lúc này phải nói là rất tối và yên tĩnh, khung cảnh yên lặng giữa hai người càng tô thêm vẻ âm u. Tôi cố căng mắt nhìn ra chỗ anh cảnh sát xem anh ta làm gì nhưng cũng không thấy rõ. Anh cảnh sát lội xuống khá sâu rồi, nước đã quá thắt lưng. Tôi lo lắng lớn giọng hỏi - Này! Anh định làm gì đấy? Anh cảnh sát dơ tay lên cao ám hiệu cho tôi cứ đứng ở đấy rồi anh cúi thấp người xuống sống. Một lát sau anh lại ngoi người lên rồi lại lặp lại hành động đấy khoảng 3, 4 lần. Xong việc, anh quay lưng lại nhanh nhẹn chạy đến chỗ tôi, chìa bàn tay ra trước mặt tôi và nói - Loại rêu phong mà anh thấy trên người cô gái ấy có phải loại này không? Tôi nhìn một lúc và nhận ra được đây chính xác là loại rêu phong trên người cô gái - Đúng vậy, mà sao anh biết được con sông này có loại rêu phong hiếm đấy. - Nghề của tôi mà! Anh cảnh sát cười nhẹ và lấy chiếc điện thoại trong túi ra. Anh ta gọi một chi dội đến để dò tìm thi thể cô gái đó trên sông. Sau khi gọi chỉ vài phút, mọi người đã đến đầy đủ và làm việc. Vì đây là trong đêm tối, nước sông cũng rộng nên mọi người phải mất đến gần 2 tiếng để tìm được xác cô gái ấy. Mọi người đều kinh hãi trước hình ảnh mình chứng kiến trước mắt. Xác cô gái này còn trông đáng sợ hơn cả bóng hồn tôi từng nhìn. Mọi thứ đều gần giống như trong mô tả của tôi ngoại trừ việc xác cô ta đã bốc mùi hôi thối, da diếc xanh lét, nhiều cây rêu, dòi, và nhiều sinh vật khác bám trên người cô. Không chỉ thể da cô ta còn bị bầy dòi trắng nhung nhúc đục thành từng lỗ theo từng vùng trông đến ớn. Anh cảnh sát đó bảo chi đội hãy mang thì thể về để khám xét rồi quay ra mời tôi đi đến nhà hàng ăn như một lời cảm ơn. Ngồi ăn thì tôi và anh cảnh sát nói chuyện khá vui vẻ. Anh cảnh sát bỗng hỏi tôi - Nhân tiện, tôi cũng chưa biết tên anh là gì anh có thể nói cho tôi biết không? - Đương nhiên, tôi là Thái vậy còn anh? - Tôi tên là Kim. Rất vui được làm quen! Bỗng lòng tôi lại chợt buồn về cái chết của cô gái trẻ và đâm ra suy tư. Anh Kim thấy vậy liền hỏi - Sao vậy? Sao tự nhiên anh im lặng quá vậy? Hay anh lại nhìn thấy một bóng ma nào khác? Nghe vậy tôi cũng bất giác cởi cặp kính ra và liếc nhìn xung quanh. Quả đúng là như vậy, phía bàn ăn bên cạnh tôi đã nhìn thấy một bóng ma và bóng ma này còn trông đáng sợ hơn là những bóng ma trước kia tôi từng nhìn thấy. Tôi lại đeo kính vào và mạn phép ra về trước anh cảnh sát để theo dõi bóng hồn kia.. Tôi còn không rõ oan hồn này là nam hay nữ bởi vì khắp cơ thể của bóng hồn này đều đã bị thiêu cháy, khắp người chỗ thì da bị cháy đen, chỗ thì đỏ ửng, chỗ thì đầm đìa máu me.. Khoang mắt của oan hồn lúc nào cũng hiện hữa một vẻ giận giữ khôn nguôi. Tôi biết cõi dương và cõi âm đều cách biệt nên tôi không quá lo lắng khi đi theo oan hồn đó. Bỗng chợt, oan hồn quay sang phía tôi gào thét dữ tợn làm tôi giật mình ngã ngào xuống đất. Nó từ từ tiến về phía tôi, đến nơi thì nó bỗng dừng lại và nhìn xung quanh như tim kiếm rồi cuối cùng nó lại giận giữ đi tiếp. Tôi thở phào nhẹ nhõm, hình như nó đã cảm nhận thấy sự hiện diện của tôi nên lần này tôi đã đi giữ một khoảng cách tầm 5m với nó. Điểm dừng chân của vong hồn đó là một cửa hàng bán thức ăn 24/7. Nó đứng lại trước cửa và gào thết trong giận giữ rồi bất chợt toàn bộ người của oan hồn bỗng cháy rừng rực lên. Nó để tay vào tường của cửa hàng đó như muốn đi vào nhưng không tài nào xuyên qua được. Rồi tự nhiên bờ tường đó cũng bốc cháy rừng rực. Tôi không biết điều này có thật hay không nên thử đeo kính lại để nhìn và nó là thực. Mọi người hô hoán nhau dập lửa rồi cuối cùng mọi thứ vẫn an toàn. Chủ quán ra xem xét tình hình thì oan hồn thấy vậy càng nổi điên hơn. Nó đưa bàn tay cháy xám đen đen của mình ra cầm lấy đầu của chủ cửa hàng như muốn thiêu cháy nốt nhưng không được. Tôi để ý thấy trên cổ của tên chủ cửa hàng có đeo một lại bùa chú trống ma quỷ. Khi oan hồn vừa chạm vào được vài giây thì bỗng gào thét trong đau đớn rồi biến mất. Tên chủ quán hình như cũng cảm nhận được thế lực gì đó sau lưng mình nên cũng quay lại nhưng không thấy gì rồi lại đi tiếp.. Last edited by a moderator 28 Tháng hai 2020 Chương 4 Tan biến Tôi đeo cặp kính đen trở lại và nhìn tên chủ quán với xô nước trên tay lúc đó tôi có linh cảm chắc hẳn có uẩn khúc gì sau câu chuyện người đàn ông chết cháy kia. Tôi đi vào một quán bên cạnh, giờ tối thế này cũng không có một mống khách nào lảng vảng quanh đây cả. Thế nhưng ông chủ quán vẫn đón tiếp tôi và liên tục hỏi tôi có cần gì hay không. Tôi ngồi vào bàn ăn và cố gắng tìm một món để ăn mà lấp đầy lấy cái bụng đang đói cồn cào của tôi. Thế rồi ông chủ quán cũng không ngần ngại bảo đầu bếp làm những món tôi yêu cầu. Nhưng tôi cố gắng đi vào vấn đề chính, hỏi về những việc gần đây, hỏi xem có vụ hỏa hoạn nào gần đây hay không. Thật may mắn làm sao ông chủ cũng kể lại cho tôi biết. Chuyện là cách đây vài tuần, có một ông chủ cửa hàng làm ăn rất thịnh vượng ở khu vực này. Ông chủ vừa giỏi lại vừa có cả vợ hiền, con ngoan nên ai nấy cũng đều rất ghen tị. Ngoài ra quán này lúc nào cũng đông khách, lượng khách về đây quá lớn khiến cho việc làm ăn, buôn bán của những người quanh đây đều phải nóng mặt. Thế rồi, một tối hôm nọ, khi mọi người đang chìm trong giấc ngủ thì không biết ngọn lửa từ đâu bùng lên, thiêu cháy căn nhà của họ. Họ không thể tìm được cách nào để có thể thoát khỏi ngọn lửa đó. Người ta nhìn thấy xác của họ chết cháy nhưng vẫn ôm choàng lấy nhau, cảnh tượng lúc đó khiến ai thấy cũng đều phải đau lòng. Rồi quán ăn cũng dần được khôi phục trở lại và người chủ mới cũng chính là người chủ hiện tại. Nhưng có một điều lạ là khi có người chết thì người ta rất kiêng cử việc mua lại đất và mở quán ăn nhưng ông chủ này lại không ngần ngại việc đó mà lại mua được mảnh đất đó với giá rất rẻ. Rồi sau đó lại tu sửa và mở quán ăn y chang người chủ trước. Tôi nghe xong cũng hiểu ra được sự việc nên lấy điện thoại ra cố gắng tìm cách liên lạc với anh Kim vì tôi cần phải có sự trợ giúp của anh Kim mới có thể giải quyết được. Anh Kim sau khi đọc được tin nhắn thì lập tức mở lại hồ sơ vụ án nhà hàng bị cháy mà gọi người chủ mới đến để làm việc. Ban đầu các cảnh sát ép hỏi cung tên chủ hàng xem có liên quan gì đến vụ này hay không nhưng hắn ta vẫn kiên quyết không nói và bảo chờ luật sư của mình đến. Ở ngoài phòng tra khảo, anh Kim hỏi tôi rằng có chắc chắn người này liên quán đến vụ chết cháy kia chứ. Tôi chắc chắn rằng người này có liên quan đến sự việc trên nhưng chưa có bằng chứng gì thì làm sao có thể kết tội ông ta được chứ. Tôi quay sang phía anh Kim - Anh đừng lo để tôi gọi cho người này! - Alo! Thầy Thu cúi phải không? Tôi lại nói với anh Kim - Anh yên tâm đi bây giờ tôi chỉ cần anh giữ chân người đàn ông này lại cho tôi! - Anh yên tâm đi! Mọi chuyện cứ để đó tôi lo! Tôi bước ra khỏi đồn cảnh sát và tiến đến công viên gần đó - nơi tôi đã hẹn với thầy Thu. - Chào thầy! Con cần thầy giúp! - Con không cần nói ta cũng biết là gì rồi! - Đúng là thầy của con! Rồi ông ấy đi đến phía đồn cảnh sát. Từ lâu trên ngón tay ông ấy đã ứa ra rất nhiều máu rồi ông ấy vẽ trên tường phía sau phòng khảo sát một loại bùa chú gì đó rồi nói - Đây là phong ấn giúp linh hồn có thể qua được các thần gác cổng, giờ thì linh hồn con muốn có thể vào đây. Rồi tôi trở lại vào đồn rồi nói với Kim rằng trên cổ hắn ta có một tấm bùa chú cần phải lấy nó ra. Kim đi vào phòng tra khảo, gương mặt khiêu khích của anh ta nhìn chằm chằm vào người đàn ông ấy rồi đưa tay chạm vào tấm bùa và nói - Tôi thấy ông đang giữ một thứ khả nghi không biết tôi có thể lấy thứ đó ra để khám định được không? Không cần người đàn ông kia đồng ý, Kim giứt mạnh lá bùa đó ra và cầm lấy rồi đi ra ngoài liếc mắt nhìn tôi - Giờ mọi chuyện nhường cho anh đấy. Tôi cởi cặp kính ra và hồn ma bốc lửa đó cũng không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng tên chủ quán và dương như tên chủ quán cũng cảm nhận được âm khí rất nặng tỏa ra từ sau lưng mình. Con ma đó tức giận lấy bàn tay bốc lửa của mình bóp chặt lấy đầu của ông ta và hét lên những tiếng ghê rợn. Tên chủ tiệm hình như cũng cảm nhận được ngọn lửa vô hình đã đốt cháy mình nên cũng hét lên trong đau đớn. Người ông ta bỗng bùng lên một ngọn lửa tâm linh dữ dội và như không kiểm soát được bản thân mình nữa. Ông ta hét lên và khai hết những việc ông ta đã làm. Vì ông ta quá ghen tị với ông chủ tiệm cũ nên đã thuê người phóng hỏa căn nhà rồi mua lại mảnh đất đó với giá rất hời. Anh Kim cũng tấm tắc ngợi khen thầy Thu vì dám phong ấn được cả thần giữ cửa. Toi chào tạm biệt anh Kim và từ từ ra về. Vừa ra tôi đã gặp thầy Thu, thầy hỏi - Sao rồi? Mọi chuyện ổn hết rồi chứ? - Vâng! Xong hết rồi ạ, tên chủ tiệm cũng đã khai ra tội lỗi, còn bóng ma kia cũng đã siêu thoát rồi ạ, con cảm ơn thầy nhiều. - Không sao, đây cũng là chuyện ta nên làm vì thường thường người chết cháy khó mà siêu thoát rồi để lâu sớm muộn gì bóng ma đó cũng biến thành quỷ rồi đi phá làng, phá xóm mà thôi. Tôi và thầy bước ra xa dần khỏi đồn cảnh sát và tôi biết rằng xứ mệnh của tôi vẫn chưa dừng lại ở đó.. Last edited by a moderator 28 Tháng hai 2020
tôi có đôi mắt âm dương